Thứ Sáu, 17/06/2011 10:15

Chùm thơ của tác giả Đoàn Mạnh Phương

Nước nhạt,/ hãy cho thêm muối hoặc đường, vị đắng cà phê, hay vị chanh chua chát/ Ngày nhạt,/ thì cứ ngắm mặt trời lên, cứ nhìn chiều nắng tắt/ Thơ nhạt,/ thì thắp lên ngọn lửa,/ dùng ánh sáng của ngọn đèn để soi cho trong nước mắt...
Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

Trong yên lặng

 

Trong yên lặng

Bão tim từng lấn lướt

Từng cãi nhau với cái sọ của mình

Ngắm bóng người trên vách

Ngồi câu từng vẩy quặng mưu sinh

 

Và sóng tóc quẫy trên vỏ não

Ngồi im mà như đi

Cái lặng im chết người của hộp diêm đầy lửa

Chẳng biết vì sao

Chẳng biết là gì

 

Trong yên lặng từng sưng vù ý nghĩ

Bao thăn nục của tư duy

Tái bản một tâm hồn

Giữa là vậy nhiều khi không phải vậy

Chỉ còn lại những gì sống lưu vong trí nhớ

 

Bao lần về với bản lai diện mục

Và trải qua hoàn thiện nhọc nhằn

Ngoảnh lại nhìn quá khứ

Quá khứ nhìn ta

Mặt căng da trống.

 

 

Nói thầm

 

Nước nhạt,

hãy cho thêm muối hoặc đường, vị đắng cà phê, hay vị chanh chua chát

Ngày nhạt,

thì cứ ngắm mặt trời lên, cứ nhìn chiều nắng tắt

Thơ nhạt,

thì thắp lên ngọn lửa,

dùng ánh sáng của ngọn đèn để soi cho trong nước mắt

 

Người nhạt

thì cộng thêm bằng gì để mặn?

Người nhạt

nước nhạt theo, ngày nhạt theo, thơ cũng nhạt theo

Vô nghĩa những muối, những đường, những ngọn lửa và nước mắt

những ban mai và những chiều nắng tắt

 

Người nhạt

thì nhân bằng gì để mặn?

 

Tâm thế nhọn như kim

Đâm qua biểu bì sự thật:

- Người nhạt thì chia vào đất cát!