Chùm thơ của tác giả Huỳnh Minh Tâm
Tin áp thấp nhiệt đới/ buổi trưa ngồi nhà mình/ nghe/ mưa/ Khu vườn mát mẻ/ như ai vừa lau sạch tâm tư oi bức
Đà Lạt
Tôi nhớ những con đường
dốc rồi dốc thông rồi thông
mưa xuống lòng tôi lòng em
ướt hoa vàng ướt tóc nâu
Tôi nhớ Hồ Than Thở
đường Quang Trung, Hồ Xuân Hương
cà phê em ngồi dáng mềm
sương chiều hương bay lặng tiếng chim
Tôi đứng Cam Ly nước về đâu
đời trần tục xuôi dòng sâu
nắng chỉ hương nắng bụi
trời là trời thanh thiên
Cuối phố là đầu dốc
cuối dốc là trăng thâu
quá khứ tôi về Linh Phước
tương lai tôi về dã quỳ
Hiện tại tôi ở đâu
đố ai mà biết được
Linh Sơn hay Thiên Vương Cố Sát
Mimosa hay Bồ Công Anh
Tôi yêu bắp cải và dưa chuột
bầy ngựa vằn, bãi cỏ xanh
tôi nhớ súp lơ bàn tay em
tôi ngủ ngoài hiên sương đầy thềm
Nếu một mai bầy chữ chết
đưa tang dường quanh quất cũng vui
hai mộ đồi thông
sương trắng phủ
áo em vàng hoa tận chân mây.

Tiếng chim cu trong thành phố
Một góc phố nhỏ
buổi trưa
tiếng chim cu gù
Những giấc mộng căng tròn khát khao dục tính
quán cà phê trận cờ độ kinh người
trò đánh trận giả trên internet sắp đến hồi kết
những đứa trẻ gục mặt trên bàn
Tiếng chim cu vẫn gõ vào mặt trống
của hư không đều đặn
như thả vào những mái nhà bụi bám
từng cơn mưa dịu dàng
Lâu lâu vù qua ngõ nhà hoa giấy đỏ
một tiếng xe máy
một tiếng thét của giấc mơ nhà trọ
tiếng gõ trên mặt bàn đá và đá
tức tưởi
tiếng cánh quạt bị gãy
tiếng nước vỡ ống
tiếng đứa trẻ còn mớ ngủ phải đến trường
Tiếng chim cu vẫn gõ vào mặt trống
của hư không đều đặn
chợt bầu trời mây xám vần vũ
sắp giông
Đường phố toang hoác
người đông như hội
tiếng chim cu nhỏ dần
vài chiếc lá rơi xuống vai người.