Thứ Ba, 02/07/2019 08:58

Chùm thơ của tác giả Lê Quang Trạng

Những vết bầm của đám mây hoang/ có gương mặt thời gian khắc chìm trong đó / tiếng réo rắt phía lưng chừng ngọn gió/ có lời ru héo khô chìm ở đáy lòng người

LÊ QUANG TRẠNG
Gương mặt ngọn khói

Những vết bầm của đám mây hoang
có gương mặt thời gian khắc chìm trong đó
tiếng réo rắt phía lưng chừng ngọn gió
có lời ru héo khô chìm ở đáy lòng người

Nóc chùa hoang đàn chim có dám về đậu nụ cười?
nắm xương tan lặng thinh trong đất cày khô khốc
những hốc mắt không thể nào rơi thêm tiếng khóc
vệt máu loang, vôi quét vẫn không chìm

Người trẻ đến thắp hương những gương mặt tức tưởi im lìm
những hốc mắt nhìn châm châm vào lòng soi thấu
bầy chim khẽ đáp xuống cánh đồng tha vỏ trấu
mặt đất
trời xanh
ẩn hiện triệu tên người.


Xe đi qua dốc


Cố nhớ nhưng chắc gì không quên
đường về nhiều ngã rẽ
ở mỗi nơi đi qua, mỗi nơi ở lại
dưới chân đất trẻ hay già?

Sắp sửa qua dốc rồi
mình cố nhìn một lần nữa như kẻ say mê
chỉ khói là chuyển động ở nơi này, chỉ khói
đất đã thôi mùa rướm mình đau nhói
người đã nhiều lớp tuổi mới thêm lên
mình cố gắng nhớ thêm, nhớ thêm một cái tên người nữa

Chuyến xe rời dốc Bà Đắc đi như mộng du
mình ngỡ như vừa bước qua vùng cũ
những cái tên vừa học thuộc lòng
và nhiều nữa những cái tên lìm lịm trong sợi khói
khói trắng đến vô cùng
khói bình yên đến bao dung
tôi, đứa trẻ vừa đi lạc trên cánh đồng vừa khóc...