Thứ Bảy, 16/06/2018 01:41

Chùm thơ của tác giả Nguyễn Thị Thùy Linh

Tôi vẫn thường tỉa hoa trên mộ nhỏ/ Nhặt lá sâu, bông héo, nhưng giữ lại côn trùng/ Những con ong, châu chấu nhỏ đã quen tay người nên chẳng sợ/ Từng dải hoa tươi trùm kín lên nỗi buồn im lặng của tôi/ Như người khóc dạt dào dùng hai tay măng trắng che kín mặt/ Có ai biết? Và có ai phải nấc?
Trên chông
 
Em chạy quanh bờ lau bãi sú
Vụt qua mấy bờ hoa cỏ dang tay
Muốn quên cả
Mặt trăng non hiền từ
Và ánh sáng bấy lâu phủ bọc
 
Em xin lấy vầng trán này chạm đất
Một lần thương mến một lần buông tay
Hoa dại tươi lâu trong bình vỡ rạn
Ai bỏ quên trên ngực áo hương
 
Chào không gian hoa rơi xanh xao
Tâm là mặt đất, em đi
Bóng đêm đã ngấu
Ngấm vào em những lời thầm thĩ
Như con muỗi ngọt mồm
Đốt không đau
Đốt không đau.

 
Nến trôi trên đĩa vỡ

 
Một em bé nghèo
Nương vào cây để thở
Một em bé mồ côi
Tim đập ngoài hoa trắng
Một em bé mù
Tin có ánh sáng riêng
Một em bé buồn
Khoác áo lá bồ đề
 
Một em bé bị bỏ rơi
Ngôi sao găm xuống lá non chờ tắt.


1 (7) 

Ăn ban mai

 
Cánh bướm nhỏ rơi như lá khói
Quanh bếp củi ngoài vườn
Từng hạt mưa đang sôi…
 
Tay em đảo
Bắp cải non và quả đậu
Nấu chín cả nụ hôn của nắng, nước bọt của ong
Cả ánh mắt mê say buổi sớm
Bên bờ giậu nào hoa bật đèn tim tím
 
Con kiến nhỏ soi vào giọt nước
Thấy mình cao như cây
Nhấc lên cái càng mẩu bơ ngọt
Bữa điểm tâm bên cạnh bạn đời
 
Nhìn lên dây phơi
Một nửa chân trời bay trong thức ăn buổi sáng
Đàn bướm khổng lồ
Rũ câu chuyện ngày nào dưới nắng.