Thứ Ba, 25/08/2020 06:00

Mùa thu mơ màng, hoang hoải trong tranh của Nguyễn Văn Đức

Những bức tranh về mùa thu của Nguyễn Văn Đức có sức quyến rũ đặc biệt ở sắc vàng đài các, mơ màng, hoang hoải...

Những bức tranh về mùa thu của Nguyễn Văn Đức có sức quyến rũ đặc biệt ở sắc vàng đài các, mơ màng, hoang hoải...

Nguyễn Văn Đức là họa sĩ đam mê vẽ phong cảnh miền núi phía Bắc, đặc biệt là Hà Giang, nơi gắn với anh nhiều kỉ niệm. VNQĐ Online xin giới thiệu bài viết của họa sĩ Vũ Đình Tuấn, một đồng nghiệp, một đàn anh của Đức về tranh của Nguyễn Văn Đức và mời bạn đọc cùng ngắm những bức tranh phong cảnh của anh. Cả hai họa sĩ Vũ Đình Tuấn và Nguyễn Văn Đức đều là cộng tác viên quen thuộc của VNQĐ hiện nay.

Họa sĩ Vũ Đình Tuấn (phải) và họa sĩ Nguyễn Văn Đức. Ảnh: NVCC

Không ồn ào, không ham hình sắc, hội họa của Nguyễn Văn Đức vốn tự tại, tinh nhã, truyền cảm và lôi cuốn.

Lôi cuốn bởi những luyến láy, nhấn, buông khoáng hoạt và tinh tế của bút pháp diễn tả ánh sáng, bóng tối điêu luyện. Mờ tỏ, chập chờn, lấp lé trong từng lớp lang. Hoen nhòe giao hòa ướt át, nhưng không ủy mị.

Nguyễn Văn Đức ưa dùng gam màu nhẹ với nhiều cung bậc đậm nhạt cho hầu hết các tác phẩm của mình. Vùng sáng, hay điểm sáng trên tranh được xử lí rất cô đọng, trúng và đắt. Vì thế, người vẽ gọi ra được cái sắc thái lung linh biến ảo của mưa nắng, mây mù, sương khói cùng những lay động uyển chuyển của không gian, thời gian, của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Những bức tranh về mùa thu của Đức có sức quyến rũ đặc biệt ở sắc vàng đài các, mơ màng, hoang hoải...

Dường như, trước mỗi tấm toan, Nguyễn Văn Đức vẽ liền một hơi, một mạch, vẽ liền một cảm xúc căng đầy. Thế nên, xem tranh thấy được cái tình, cái cảm, cái vương vấn, cái hững hờ, xao xuyến, cái thần hồn của cảnh vật.

Tranh phong cảnh của Nguyễn Văn Đức giàu phẩm chất hội họa, thuận cảm và không nệ thực.Tranh của anh đẹp một cách trữ tình, xúc động và chân thành.

Xem tranh, thấy cây là người, núi là người, hoa là người, sương khói cũng là người... Anh vẽ cảnh nhưng không chỉ là vẽ cảnh, mà là vẽ người. Hay nói cho đúng hơn, là anh vẽ đời mình, đời người ẩn trong đó. Anh vẽ nơi chốn bình yên của mình.

Nguyễn Văn Đức đã có không ít thành công trong sáng tác từ nhiều năm gần đây. Tên anh cũng trở nên rất quen thuộc với những người yêu tranh và các nhà sưu tập. Bởi lẽ, anh tìm ra được ngôn ngữ hội họa cho riêng mình, anh đã tìm thấy mình. Cũng vì thế, thật hiếm khi anh làm phép thử cho sự thay đổi chóng vánh nào đó trong hội họa.

Và cuối cùng, trong cuộc đời lao động nghệ thuật của một họa sĩ, điều quan trọng nhất lại không thuộc về thành tích hay danh tiếng nhất thời, mà là sự bình yên trong tâm trí, để không bị lạc mất bản thân, để sống, để yêu, để sáng tạo và cống hiến. Nguyễn Văn Đức là một họa sĩ có đủ lòng tin, tính kiên nhẫn và sự thư thái trong tâm hồn để bỏ qua những điều không cần thiết.

Ngắm nhìn những bức tranh phong cảnh của anh, tự dưng ta cũng thấy cõi lòng mình thanh thoát.

(Họa sĩ Vũ Đình Tuấn)

Một số tác phẩm của Nguyễn Văn Đức:

Buổi sáng tinh sương. Sơn dầu (2019)
Khói lam chiều. Sơn dầu (2019)
Chiều vàng. Sơn dầu (2016)
Đường về. Sơn dầu (2017)
Mùa thu vàng. Sơn dầu (2016)
Ngày trong veo. Sơn dầu (2018)
Chuyển mùa. Sơn dầu (2019)
Soi bóng. Sơn dầu 
Sắc hè. Sơn dầu (2017)

BẢO AN