Thứ Bảy, 13/04/2024 08:30

Thơ của Hoàng Thuý

Một bông hoa vừa nở/ từng ô cửa trôi qua đâu đó

Một điều gì

Tháng mười hai trở về nghiêng qua phía bàn tay
cơn mưa ủ vào đêm chỉ để ngân ngấn gió
chiếc khăn xanh vừa hay rời tủ
buổi sớm nay
con chuồn chuồn cánh mỏng tự lay nhẹ dáng mình

Ngồi xem bình minh từ xa đến quanh khu vườn
những con cá bảy màu nảy nở nhiều hơn
những bóng lá trên tán cây loang ra chờ rụng xuống
dưới góc mùa đông
một đàn kiến đỏ

Một bông hoa vừa nở
từng ô cửa trôi qua đâu đó
ngôi nhà trong bức tranh đang vẽ
có người vừa hát mà mắt nhìn bâng quơ

Tháng mười hai ở nơi đây
như đám mây
vỡ ra từ dòng sông xanh thẳm
và em
đã muốn nói với anh một điều gì

Một điều gì…


Một sớm mai mùa xuân đến

Mặc kệ từng đám mây đang mơ màng ở phía ngọn đồi
buổi sáng treo trước mắt một màn sương mỏng
chúng đến từ đêm
trong ánh nhìn thin thít của đàn chim khổng lồ
cùng với chiếc lá được làm từ cỏ
mùi của nhựa sống và cây cối rì rào

Một chiếc nụ đang xanh dưới tàn cây khô héo
một gió rẩy lên trong trẻo
một u buồn ẩn dụ
một tiếng trẻ cười nghiêng
một ánh lửa đổ đầy khoang trái tim

Có người cùng người trở về cùng ngồi dưới mái hiên
sau ô cửa là ngàn ngôi sao của đêm rơi xuống
con chó ngủ chơi khi trời vừa bén nắng
cuối khu vườn ươm sáng
những hoa cúc vàng lay.