Em đến thật rồi hạt vừng bé nhỏ/ em đến thật rồi một câu chuyện cổ/ chảy ròng trong trái tim đầy sương
Hạt vừng bé nhỏ
Lầm lụi đêm trăng
phím piano câm lặng
lênh láng những bầm tím xa xăm
Mở mắt
giọt mưa sớm cất lời
điều kì diệu vừa tới
Em đến thật rồi hạt vừng bé nhỏ
em đến thật rồi một câu chuyện cổ
chảy ròng trong trái tim đầy sương
chếnh choáng một vết thương
đang ào ào gió lộng
mà ngực mẹ bình tâm
em là tất cả
- Vừng ơi, mở ra!
Không phải để nung đỏ chúng ta
đêm trăng sẽ trở lại
bức tường ánh sáng dựng lên
mẹ sẽ ngồi bên bậc thềm
kể em nghe về chuyện cổ
và cha…
Nỗi buồn thược dược
Đám mây ấy
trôi chậm
bay những con đê cỏ lau
Càng đi vào nhau
càng nhòa những giấc mộng
có hay không sự run rẩy mênh mông
Đã lạc vào vô cùng
âu lo nào cũng trống rỗng
dòng khói kia không là điều ta vừa mất đi
Điều ta vừa mất đi
điều ta vừa có được
Giữa hai cánh cửa màu trắng
có nỗi buồn thược dược đóng băng.