Thứ Ba, 11/06/2024 08:38

Thơ của Kiều Duy Khánh

Con hoẵng con hươu không còn để dấu chân chỉ lối cho người/ Bếp lửa đêm đông đâu tiếng con nai tác

Viết ở Chiềng Nơi
 
Cây cỏ nơi đây cũng cỗi cằn như núi
Những cánh chim bỏ đi mãi chẳng về
Tôi lang thang tìm một chiều cổ tích
Chỉ gập ghềnh những tảng đá mồ côi
 
Tôi để trí tưởng trồng xanh lên trơ trụi ngọn đồi
Khi mảnh đất này còn hồn nhiên như gió
Người tìm đến khai hoang rừng rộng lòng mở cửa
Chẳng có ranh giới nào ngăn cản sự sinh sôi
 
Những nhà sàn mọc lên theo hướng núi chạy dài
Sắc xanh điệp trùng cạn dần tầm mắt
Lòng suối hóa đường mòn cầu treo giờ mục nát
Mưa lạc ở đâu quên mất tháng ba rồi
 
Con hoẵng con hươu không còn để dấu chân chỉ lối cho người
Bếp lửa đêm đông đâu tiếng con nai tác
Chẳng còn rừng sâu để dẫn người đi lạc
Lễ đông xửa(1) dâng ngày lúp xúp mấy vòm cây
 
Tiếng chiêng đêm không còn vọng vào vách đá để ngân dài
Điệu xòe lệch hắt bóng gầy xuống cỏ
Có người già tìm đến đại ngàn nhặt hạt mầm vừa tách vỏ
Ươm xuống đất cỗi cằn nhắc những chuyện ngày xưa…
 
--------
1. Lễ đông xửa: lễ cúng rừng già, rừng thiêng của người Thái.