Thi ca - nguồn sống vô tận, nuôi dưỡng tâm hồn qua những kí ức tinh khôi, dẫn lối về cội nguồn và vươn tới tương lai tươi sáng huy hoàng.
Sinh năm 1979
Quê quán: xã Thạch Thắng, huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh
Hiện công tác tại Phòng Chính trị, Bộ CHQS tỉnh Hà Tĩnh
Đã xuất bản:
Lửa truyền sinh, Nxb Hội Nhà văn, 2022
Khát, Nxb Hội Nhà văn, 2025
Thi ca - nguồn sống vô tận, nuôi dưỡng tâm hồn qua những kí ức tinh khôi, dẫn lối về cội nguồn và vươn tới tương lai tươi sáng huy hoàng. Tôi mong mình đủ sức gom góp yêu thương, mạch sống và khát vọng chân thành mà thổi hồn vào từng vần, từng chữ; gắng tránh xa những ngôn từ hoa mĩ mà vô nghĩa, xa rời trái tim người đọc.
Quê biển
Quê tôi gối đầu lên ngực biển
làng nép mình như một cánh buồm nghiêng
cát ấp ôm những phận người xô dạt
những phận người nương sóng ngọn triều lên
Làng tôi lênh đênh
trôi từ kỉ nguyên nào chẳng biết
những ngôi nhà rám nắng
mọc chênh vênh sau mỗi trận bão về
Đêm
làng nằm nghe biển gọi
sóng ì oạp giấc mơ
mẹ tôi bạc đầu sau những đêm đợi biển
đợi bình minh đến
đôi mắt trũng sâu vị muối mặn mòi
Những con còng con cáy quê tôi
có phải hóa thân từ những kiếp người ngư phủ
phải quá yêu quê mà đầu thai chuyển kiếp
để được muôn đời lặn lội với quê hương
Làng là mảnh lưới trăm năm
cha ông phơi nhoài bên mép biển
những mái nhà hình mắt lưới
nồng ngái vị cá vị cua
Hàng phi lao rạp mình già nua
nửa dạt phía làng, nửa kia trườn ra biển
như cha ta đã từng vật lộn
một đời người biển giã bấp bênh
Mỗi sáng bình minh mỗi tối gió lên
những cánh buồm quê
lại giong hồn làng ra khơi vào lộng
lại ăm ắp cá tôm những khoang thuyền ước vọng
như sóng biển bao đời thao thiết vỗ ru quê.
Những rãnh cày mẹ xưa
Trong giấc mơ tôi vấp phải đường cày
tháng năm sấp mặt
đường cày ngồi bật dậy
kể chuyện ngày chìa vôi
Ôi quê tôi
những đường cày rẽ đôi thế kỉ
những đường cày dựng thành chiến lũy
những anh hùng đạp đất mà đi
Những đường cày rầm rì
mang cái đói xẻ vào bụng ruộng
những lưỡi cày cạp đất
nhả ra ngọc thực mùa vàng
Ai đã từng vịn vào đường cày
phải mẹ ta đã vịn vào giấc mơ thời đại
giấc mơ vấp phải đất cày tóe máu
con vịn vào luống cày, gốc rạ đứng lên
Mẹ vẽ những ruộng cày không tên
bức tranh độc một gam màu đất vỡ
màu bùn nâu và áo nâu lịch sử
ngòi bút lưỡi cày tạc những xưa sau
Đất nước bể dâu
có phải đã đạp đất cày mà trỗi dậy
những đường cày đã viết vào cổ tích
viết thành nền văn minh lúa nước cha ông
Hôm nay về lại cánh đồng
bỗng thấy những đường cày ngổn ngang kí ức
lòng ta thành bề bộn
những rãnh cày mẹ xưa.
Những quầng lửa
Những vòng tròn khói hương lặng lẽ
bầu trời tự dưng yên lặng đến bất ngờ
khói cứ thế bay lên
bay
bay
Trong ánh mắt người lính già
nghĩa trang trầm lặng
cả một bầu trời trong mắt ông
sâu thẳm
nhạt nhòa khói hương
Lặng yên bên những hàng bia
tay ông quờ quạng
hình như mắt ông đang vụt sáng
những ánh lửa xé ngang mặt mình
ghim vào đồng đội
Những quầng lửa trùm lên đội hình hành quân đêm tối
khói đạn đen ngòm
ám vào da thịt
chỉ còn đôi mắt rực lửa đi qua chiến tranh
Trong làn khói hương nhẹ tênh
trên nghĩa trang chiều tĩnh lặng
tôi thấy trong mắt người lính già
sâu thẳm
những quầng lửa ngùn lên
cháy dọc Trường Sơn.