Thứ Năm, 04/01/2024 12:52

Thơ của Nguyễn Trọng Văn

Em thấy không em?/ chẳng có gì mãi bền/ bằng tâm hồn người Việt

Thăm mái đình xưa

Anh dẫn em vào thăm đình Trà Cổ
nơi xứng mãi với lưu danh
Cột mốc chủ quyền dựng bằng nền văn hóa
ông bà ta xưa thật nhiều ý nhị
nơi địa đầu khắc hai chữ - Việt Nam

Hát rằng:
Ở đâu cũng vóc dáng thân quen
cũng gần lại những gì xa cách
cũng xích lại những gì khuất lấp
cũng ấm êm như chính quê nhà
cũng hiền hòa như bóng mát bờ tre
cũng dào dạt lời ru ngân lên từ biển
cũng bát ngát những chiều cánh diều lả lướt
tiếng trẻ thơ i a hát trên đồng

Em thấy không em?
chẳng có gì mãi bền
bằng tâm hồn người Việt
bằng lí trí
bằng tấm lòng người Việt

Anh cùng em thăm mái đình xưa
nét riêng rất Việt
rất đỗi thân quen và rất nhiều nỗi nhớ
nối rộng dài non nước với nước non.


Chạm vào cao nguyên đá Đồng Văn

Chạm vào đá
Đá ngân tiếng hát

Chạm vào đất
Đất nẩy lên mầm

Chạm vào ngô
Mở bàn tay như lá

Chạm vào gió
Gió dìu dịu tỏa hương

Chạm vào ruộng nương
Ruộng nương cho hạt tròn hạt mẩy

Những bước chân qua năm suối bảy rừng
Những bước chân qua chín rẫy mười nương

Giọt giọt mồ hôi đổ xuống
Chắt chiu thành dòng Nho Quế mướt xanh.