Thứ Tư, 12/08/2020 11:12

Thơ Nguyễn Hữu Quyền và Lê Thanh My

Có mùi hương tỏa ra trong mưa/ xa ngái như cánh đồng xưa/ Trưa đó anh be bờ tát vụng/ em đứng chờ. Con chuồn chuồn đậu trước ngõ/ mắt tròn vo đọng cơn mưa...

NGUYỄN HỮU QUYỀN
Giờ em ở nơi mô


Có mùi hương tỏa ra trong mưa
xa ngái như cánh đồng xưa

Trưa đó anh be bờ tát vụng
em đứng chờ. Con chuồn chuồn đậu trước ngõ
mắt tròn vo đọng cơn mưa

Mùi hương gần như người hàng xóm
cắc cớ nỗi buồn đi sớm về trưa

Ngày đó mưa nhiều lắm
anh rời quê cầm trong tay giấc mơ màu đỏ
muốn cưa đôi thế giới
quả mâm xôi quê mình vẫn khôn nguôi vẫy gọi

Đỏ ối mặt trời

Nơi đó
trưa nào chú chuồn ngô cũng soi gương bến đợi
mắt tròn vo

Ơi người
bấy nhiêu năm mỏi gối. Góc bể chân trời
không cưa đôi được thế giới
anh về

Ngồi trên hè phố. Nghe rõ mùi hương gần xa
triền sông sóng vỗ
ngày đó. Ngõ nhà ai. Mắt chú chuồn ngô mở to
vũng nước
trên cánh đồng trưa đã được be bờ

Giờ em ở nơi mô?

LÊ THANH MY

Đừng để ai đó bị bỏ lại phía sau

Thế giới đã có trăm ngàn người đi vắng
Có người, không ai biết họ đã đi đâu
Và ra đi lúc nào
Nỗi buồn như đám mây lơ lửng
Chầm chậm buông

Cherry blossom, tulip vẫn nở bên đường
Daffodil, easter lily cúi đầu
Trước lời kinh cầu vô vọng
Nghĩa trang không bóng người

Này ai ơi,
Những lời kêu cứu thốt ra “Chúa ơi… con đau quá!”
Nhiều viện dưỡng lão đã không còn ai lão
Họ lặng lẽ đi trên một chuyến tàu

Xin đừng để ai đó bị bỏ lại phía sau
Cuộc sống quý giá vô ngần

Tháng tư
Ngày nhiều cho thánh giá mọc lên
Ngày ít, thiên nhiên bị loài người quên lãng
Bông hoa chẳng biết nở về đâu
Người người nhìn nhau qua khung cửa
Tiếng vỗ tay vang vang không phải để chúc mừng

Sẽ nhiều đôi mắt rưng rưng
Khi nghĩ về cuộc chia li chưa từng có
Những con virus màu đỏ
Lần vào kí ức xa xăm
Xin đừng để một ai phải ra đi âm thầm…