Sách về nhà số 4

CỘT MỐC TRONG NGƯỜI

Thứ Tư, 26/09/2018 14:19

Thư Phan Vinh
 
Con đường đến tiếng reo vui còn phải qua
                                                     những xác tàu đáy biển
Còn đắp trên vai những đội hình tay không rời cò súng
Ngón tay ở vị trí ấy lâu năm đã cứng
Vẫn quặp lại cả trong ngày thường
 
Con đường không số hiệu
Được định danh bằng những tên người
Có ai đó chỉ còn vài lá thư ở lại
Thay cho da thịt đã hòa tan
 
Chữ lá thư ngày trước nghiêng mềm
Chữ lá thư chưa kịp viết như tàn lửa
Bay lốm đốm sao vòm trời đêm
Đốm chữ kể người còn sau tay lái
Bình tâm nhìn những chòm sao định hướng
Ngóng đồng đội xuống nước xa dần
Đêm nay tàu sẽ cập bờ
Giây phút này tàu cập tiếng nổ
 
Đỏ bùng mắt biển
Đập rung chân trời
Lỗ thủng trên người không còn đau
Đạn không xiết thêm loạt nào được nữa
 
Hôm nay chúng ta đột nhiên nghe thấy
Mai sau vẫn sẽ nhận ra
Từ phía Phan Vinh biển động
Suy tư những người đi còn đấy
Hằn nếp nhăn muôn vòng sóng lớn
 
Thư kể vào những ai đang sống
Về đường đi bình thường trên biển
Còn phải xây bằng tàu theo tàu
Còn phải dựng bằng tay nắm tay
Từ núi lớn nối qua đồng bằng
Xuyên lòng nước nối tròn tay đảo
 
Không thể nào, không khi nào đánh số
Ở khắp nơi tình yêu biển
Những tình yêu như thư ngày thường
Vẫn viết lên bầu trời không nghỉ.

 

tr11 (5)

CỘT MỐC TRONG NGƯỜI

Tác giả: Nguyễn Quang Hưng
Nhà xuất bản Quân đội Nhân dân 2017

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)