Chùm thơ của tác giả Lê Va

Thứ Năm, 08/01/2015 00:00

LÊ VA

Sonata bầu trời

Những đàn ong

cả triệu cánh bay

được mang tới

nơi xa hơn nhiều tầm bay của chúng

đàn ong không di trú

chỉ người di trú

chăn ong

Tới nơi mịt mùng xa lạ

đàn ong tần tảo hút nhụy hoa làm mật ngọt

còn người chủ của chúng

tất tả lo thủ tục đặt tổ ong

Tiếng ong

vo ve

nhàm tai người chủ vườn hoa vô cảm

tiếng ong

bản sonata bầu trời

cất lên và lan tỏa

từ những người di trú chăn ong.

Tiếng vọng

Tiếng trống đồng dội từ hang Nguồn

gọi hoàng hôn nhanh chân vượt thác

tiếng chiêng xôn xao cành lá

mở kiêng kị đón khách vào nhà

mời thưởng thức con cua, cái cá

thơm mùi suối trắng, măng chua

Đập bông bông, đập bang bang

tiếng cồng leo lên màn thang

giục ánh trăng vàng hát Thương đang, Bộ mẹng(*)

gọi măng vầu, măng nứa, măng giang

đội đất góp vui hàng ngang hàng dọc

Giọng nói tiếng cười ngàn xưa vành vạnh

những quăng dao khai sơn lập địa

tụ lại mình cồng, núm chiêng

kết hoa văn nhập thần nhịp trống

vang muôn xưa, vọng muôn sau.

--------

(*) Những làn điệu dân ca của dân tộc Mường (Hòa Bình)

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)