Đâu cũng như ai đã đến đây rồi
Đất nước đến đâu đã thấy có người
Dấu gót dấu ngón lõm đá
Dáng người nằm xuống khắc vào dáng núi
Bóng người lên theo nghiêng dáng cây rừng
Xới một thớ đất
Lại ứa lên bao cuộc trường chinh
Những đường sông biển những đường biên
Đọc ra trùng điệp đầu xanh trai trẻ
Này các chị các anh quê đâu
Mà góp mình bình yên xứ lạ
Chốn này có tên quê chị quê anh
Gửi những đoàn quân thắm vào đất mẹ
Chúng ta đến không còn e ngại
Trên những quê hương chung mọi quê hương
Sống cả đời không mang ơn được hết
Bao mặt người kết chặt núi sông này
Ta đi bao năm vẫn thấy có ai rồi
Thổ ngữ tên làng tiếng hò giọng hát
Tên chung Việt Nam dội lên thơm ngát
Gọi vào mình mất mát để sinh ra.
VNQD