Thơ của Nguyễn Quang Hưng

Chủ Nhật, 23/03/2025 07:14

Đâu cũng như ai đã đến đây rồi

Đất nước đến đâu đã thấy có người
Dấu gót dấu ngón lõm đá
Dáng người nằm xuống khắc vào dáng núi
Bóng người lên theo nghiêng dáng cây rừng

Xới một thớ đất
Lại ứa lên bao cuộc trường chinh
Những đường sông biển những đường biên
Đọc ra trùng điệp đầu xanh trai trẻ

Này các chị các anh quê đâu
Mà góp mình bình yên xứ lạ
Chốn này có tên quê chị quê anh
Gửi những đoàn quân thắm vào đất mẹ

Chúng ta đến không còn e ngại
Trên những quê hương chung mọi quê hương
Sống cả đời không mang ơn được hết
Bao mặt người kết chặt núi sông này

Ta đi bao năm vẫn thấy có ai rồi
Thổ ngữ tên làng tiếng hò giọng hát
Tên chung Việt Nam dội lên thơm ngát
Gọi vào mình mất mát để sinh ra.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)