Thơ của Nguyễn Quang Hưng

Chủ Nhật, 23/03/2025 07:14

Đâu cũng như ai đã đến đây rồi

Đất nước đến đâu đã thấy có người
Dấu gót dấu ngón lõm đá
Dáng người nằm xuống khắc vào dáng núi
Bóng người lên theo nghiêng dáng cây rừng

Xới một thớ đất
Lại ứa lên bao cuộc trường chinh
Những đường sông biển những đường biên
Đọc ra trùng điệp đầu xanh trai trẻ

Này các chị các anh quê đâu
Mà góp mình bình yên xứ lạ
Chốn này có tên quê chị quê anh
Gửi những đoàn quân thắm vào đất mẹ

Chúng ta đến không còn e ngại
Trên những quê hương chung mọi quê hương
Sống cả đời không mang ơn được hết
Bao mặt người kết chặt núi sông này

Ta đi bao năm vẫn thấy có ai rồi
Thổ ngữ tên làng tiếng hò giọng hát
Tên chung Việt Nam dội lên thơm ngát
Gọi vào mình mất mát để sinh ra.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)