Thơ của Đoàn Mạnh Phương

Thứ Hai, 17/03/2025 14:48

Về quê

Quê thơm mùa quả chín
tỏa không gian như nhắn nhủ tôi về
Cây đa đầu làng đã bao đời đứng ngóng
Lặng lẽ buông chùm
Lặng lẽ già nua

Con cháu xênh xang
Chở về quê hiện đại
Xe cộ, nhà cao, váy áo xẻ dọc ngang
Quê ngợp thở
giữa cái còn, cái mất
hồn rạ rơm lơ lửng đợi trăng vàng

Ngày gặp lại, vẫn là người năm ấy
Mà buồn sao giữa nhớ nhớ quên quên
Làng cộng hưởng giữa bao điều được mất
Lòng bần thần nỗi nhớ
một thân quen

Chân đặt bước trên đường quê
nắng sớm
Hạt thóc trong bồ mất ngủ cả đêm qua
Cây đa già dưới trời xanh
vẫn vươn cành mải miết

Kí ức nhắn điều gì
Chỉ một mình cây biết...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)