Chùm thơ lục bát dự thi của tác giả Đỗ Vinh

Thứ Ba, 17/01/2012 05:06
Nhớ mưa thời Lý

Ai vừa nói nhỏ vào mưa
Một câu gì đó như chưa… như rồi
Em vừa ngả ướt vào tôi
Miếng trầu cánh phượng nói lời từ tâm
Kẻ đi nắng người về râm
Mưa từ thời Lý mưa chầm chậm sang
Thấm nhuần một bóng Ỷ Lan
Ba tầm thay cả lọng tàn che mưa
Làm dân cùng với làm vua
Vịn vào mưa ấy cày bừa khuyến lương

Kể rằng vua đẩy vầng dương
Còn nghe đời trước quân vương cũng lành
Long bong một góc triều đình
Mà xối xả mấy công trình vua ban
Mưa từ sông cái mưa sang
Từ đền Bát Đế hàng hàng mưa mau
Dồn chân châu thổ bùn nâu
Đôi chim loan phượng thả câu chào mời
Xoài xanh ấy, xoài xanh ơi
Thơm tho thì hái rụng rời thì nâng
Mưa từ thời Lý ai dâng
Chép mưa lên núi cao tầng Tiên Du

Ảnh: HTO

Với chú bé cõng bạn trông trăng

Vầng tạnh ráo cõng vầng mưa
Một khuyên khuyết cõng thiếu thừa ngang lưng
Củ nghệ mang vác củ gừng
Dung dăng cay đắng thôi đừng dung dăng
Ngang lưng một mất thăng bằng
Một vàng ủng, một vàng chanh duỗi dài
Một da cam giễu hình hài
Còn đâu vằng vặc mà nài nỉ trăng?

Ai phá cỗ ai giăng thành
Tròn lưng thắt dải chiến tranh liệt rằm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)