Chùm thơ của tác giả Huỳnh Thúy Kiều

Thứ Hai, 04/06/2018 01:39
Lính biên phòng ở Hòn Chuối
 
Lính biên phòng bọn anh ở Hòn cũng biết nhớ mà em!
Trăm yêu thương gởi về đất liền qua nhịp sóng
Lính biên phòng gieo chữ ươm bao khát vọng
Ghềnh Chướng chiều trời nước như giao hòa phía cuối chân mây
 
Lính biên phòng hết Hòn Chuối có khi lại sang Hòn Khoai
Chênh vênh nhớ có làm mềm lòng những chàng trai quê Nghệ,
                                                                      xứ Thanh, Hà Nội...?
Nếu rời Hòn, xa dân... như thấy mình có lỗi
Đêm. Gối đầu lên tiếng sóng ì ầm vỗ vào ghềnh đá
Lính biên phòng chưa bao giờ biết rơi lệ đâu em!
 
Lính biên phòng luôn nhoẻn miệng cười với bất kì khách lạ hay quen
Chia tay Hòn Chuối em mang theo về tiếng hát của những thanh niên
mới mười tám, hai mươi tuổi
Biển ngời xanh với khát vọng hòa bình xanh...
 
Lính biên phòng đứng lớp bằng bộ quân phục màu xanh
Mỗi nét phấn như một hạt bật mầm chen trong sỏi là sỏi
Hai mươi hai học trò ríu ran vui cười với gian phòng thơm mùi
                                                              tường vôi mới
Bài giảng của thầy nghe như bớt nhọc nhằn hơn
 
Bao nhiêu năm dài việc gieo cái chữ vẫn chưa tròn
Hai tấm bảng chia hai đầu lớp học
Câu thơ viết về lính biên phòng ở Hòn Chuối như có nước mắt chảy
tràn theo nét bút
Từ mũi Kỳ Lân cõng chữ lên đỉnh Hòn sẽ thấm được sự gian lao
 
Bước lên tàu về đất liền em không dám ngoái đầu
Sợ bịn rịn sẽ làm mình rơi nước mắt
Tự hứa với lòng sẽ trở lại Hòn Chuối thăm anh một ngày gần nhất
Biển ngời xanh gọi khát vọng đang xanh...


FullSizeRender 12

 
Lỡ có yêu đồng bằng

 
Nếu một mai có thức với đồng bằng
Em nhớ kể cho anh nghe về tía
Cả dải cù lao, bãi đất cồn ngày xưa đi vào cổ tích
Cả triều cường đợi mùa rẹm giao hoan
 
Chỉ thức một đêm
Chưa thể trọn vẹn được với đồng bằng
Anh muốn nhìn thấy mầm phù sa gọi ngày dấn bước
Từ sông Hồng
Cầm trái bần xanh mà sao anh nghe thân thuộc
Chắc Cà Mau đã dày trong mấy bận nhớ thương
 
Anh muốn thử uống ngụm nước sông Hậu, sông Tiền
Nghe vị giác ngọt lừ qua thơ em gọi
Xàng xê liu phạn
Em nhớ dạy cho anh hát
Để anh hiểu được thăm thẳm đêm Gành Hào thao thức dạ cổ hoài lang
 
Lỡ một mai quá yêu đồng bằng
Em nhớ chỉ hộ anh chín cửa sông - chín con rồng xuôi ra biển
Làm sao anh biết phía nào Cửa Đại, phía nào Ba Thắc?
Cả Trần Đề và nhịp sóng Cổ Chiên
 
Chiều tím lục bình với khăn rằn và áo bà ba em
Như thấy mẹ, thấy bà nhai trầu bỏm bẻm
Anh muốn biết cả con cá lia thia, chim quyên quầy và cây bình bát
Bàn chân anh đang đứng ở nhánh sông nào?
 
Anh bây giờ chờ đến lượt tháng ba
Để ngợp lòng mình màu hoa ô môi khoe sắc đỏ
Lỡ yêu đồng bằng rồi
Duyên từ chén cơm, con cá
Dấu chân hoang đang tìm nốt lối dừng
 
Buông sông Hồng
Anh cầm
Nắm Cửu Long
Rồi cũng sẽ quen dần với nhịp thở phù sa đêm đỏ ối
Thèm một bận bưng li rượu gạo nâng lên mời tía
Mở vòng tay đi em
Anh đã lỡ yêu đồng bằng…

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)