Chùm thơ của tác giả Khánh Chi

Thứ Hai, 09/04/2018 00:35
Nơi ở của mùa xuân
 

Có một thời
Tôi tưởng tượng mùa xuân
Bằng những hình vẽ màu của con trẻ
Những cành non
Những nụ hoa
Những chú chim sẻ
Thong dong nhặt hạt trong nắng mai
 
Và một thời
Tôi tưởng tượng mùa xuân
Bằng những kiến thức phổ thong ai ai cũng biết
Rằng hết mùa hạ, hết thu, hết đông
Mùa xuân sẽ đến
Trái đất không bao giờ lộn ngược vòng quay
Trái đất không có đôi mắt
Để ngoái nhìn, hối tiếc những mặt trời đi qua
Và tôi nhìn về mùa xuân
Trong trật tự của thời gian
Trong trật tự của vạn vật
Trong trật tự của đời người
Trong trật tự của những điều không thay đổi
Bằng cái nhìn nôn nóng, cái nhìn đau đớn, cái nhìn trách móc,
                                         cái nhìn hân hoan, cái nhìn cam chịu
 
Tôi thu vào mình những khoảnh khắc giọt sương long lanh
Tôi tìm mặt trời trong những nhỏ nhoi bất chợt
Tôi lượm lặt mùa xuân giữa mênh mông vũ trụ
Cái mùa xuân ôm được để mà yêu
 
Và giống như những giọt sương buổi sớm mai
Tôi bốc hơi dần nỗi hân hoan
Tôi bốc hơi dần nôn nóng
Tôi bốc hơi dần trách móc
Lặng yên một giọt sương bốc hơi
 
Để khi tất cả tan vào thinh không
Khi chỉ còn tôi nhận ra cái vệt tôi mờ nhạt
Tôi bỗng tìm thấy mùa xuân
Ở trong đáy trái tim mình
Lẫn giữa đắng cay
Lẫn giữa hân hoan
Giữa những tầng hạnh phúc của yêu thương và chia sẻ.

hoa tím
 

Này người yêu dấu ơi
 
Đêm đã qua và ngày đã rạng
Em đã mở cửa và bước ra ban công
Ngửa mặt đón một làn gió mới
Một bình minh mới
Một niềm vui mới
Anh ở đâu?
Phía khuất xa chân trời
Phía khuất sau phố xá
Phía khuất sau vất vả
Của một cuộc đời mỏi mệt những tiếp nối và tiếp nối dài dặc kiếm tìm
 
Này người yêu dấu ơi!
Trên ban công nhỏ
Em nhặt được
Một tiếng chim buổi sáng
Nó hót rất dài giọng long lanh niềm vui
Em nhặt được giọt sương khuya
Sẵn sàng bốc hơi vào ban ngày bằng những li ti huyền ảo
Em nhặt được nụ cười em trong muôn kẽ lá nhỏ
Nở bừng vào sớm mai rực rỡ thanh khiết đến bất ngờ
Còn anh, anh đang tìm kiếm gì?
Trong những khói bụi kia
Nơi những ồn ào đông đúc kia
Em biết rằng, những gì anh lượm được
Từ những quặng mỏ trái đất
Những gì anh giành giật được
Từ lòng ham muốn con người
Đều rất quý giá.
Là những thứ bao người khát them và chẳng bao giờ no đủ
Nên anh sẽ phải che đậy và giữ gìn bằng thứ mật mã rắc rối khó lường
 
Này người yêu dấu ơi!
Rồi sẽ có một ngày người mỏi mệt với gánh nặng bạc vàng
Lạc lõng giữa những tầng hối hả
Người có đi tìm em không nhỉ?
Mà sao tìm được
Khi con đường chúng ta đi ngược nhau – về hai nẻo
Nẻo anh nặng trĩu kiếm tìm
Nẻo em mong manh đón nhận
Khi mật mã kho báu của anh chỉ toàn chữ số
Khi mật mã niềm vui em là tình yêu rộng mở
Và tiếng chim long lanh, và sương đêm huyền ảo và hương thơm hoa cỏ
Dịu dàng nôi võng đưa em
Vào một bầu trời thênh thang, không anh.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)