Chùm thơ của tác giả Vĩnh Thông

Thứ Năm, 07/06/2018 00:25
Tháng Tư
 
Đường cheo leo
Tảng đá tròn
Hàng cây lặng
Phố đầy mây ta phiêu du đêm lặng
Và đỉnh đồi bão hòa hợp âm nhớ
Còn gặp lại chăng
 
Anh đã không về nơi ấy nữa
Kể từ mắt em vây vấy buồn
Cơn náo động nhiệt tháng Tư bật sốt
Thỉnh thoảng ri rỉ bầy mưa nhỏ đầu mùa
Đôi lần em bắt được
Chúng cũng mang đôi mắt u buồn
Trong trắng như em
 
Phố núi chập chùng cao vút những vì sao
Phố núi gần lắm - đôi mắt em ở đó
Những vì sao sáng trong anh rất tỏ
Chỉ soi riêng một người
 
Đêm tháng Tư đôi tay nào còn thức
Đôi chân nào vấp nỗi nhớ tháng Tư rơi
 
Có những nỗi buồn
Đẹp như là khói.

 
FullSizeRender 1 new


Bắc cầu qua tuổi
 
Có cây cầu nào bắc qua tuổi mình không
Câu hỏi đã đôi lần vẳng lên rồi lịm tắt
Kho kí ức cũng rồi đóng chặt
Có cây cầu nào bắc qua tuổi mình không
 
Bắc qua những hồn nhiên thơ bé
Nhặt nhạnh buồn vui gom tặng cho mùa
Bắc qua những khối ngày đơn lẻ
Son trẻ cuộc đời, quạnh quẽ giấc mơ
 
Bắc về phía em dẫu người xa khuất
Dẫu thời gian dằn dặt phai tàn
Năm tháng cũ cợt đùa trong mắt
Trông mong gì vài mảng sương hong
 
Có cây cầu nào bắc qua tuổi mình không
Khi thanh xuân như nhịp cầu hư ảo
Mỗi khúc quanh là những lần thay áo
Trên đôi cánh thời gian vỗ nhịp phân vân?

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)