Tấm bản đồ trên lưng người đi biển
Ngọn gió nồm lướt trên lưng sóng
thuyền cập bến…
Giọng cười giòn tan như mẻ lưới mùa xuân
chưa khô được khóe mắt đầy muối biển
rơi xuống vai
xuống lưng
vẽ nên tấm bản đồ.
Tấm bản đồ theo người đàn ông
vội vã
trên con lộ đang oằn mình chở nắng miền duyên hải
cát quật vào da thịt
vào tấm bản đồ từ hơn ba trăm năm trước
che từng con mắt bão
giữ lại những xóm
những làng
những vết tích của thăng trầm gia phả
bằng những mộ phần
Những tấm bản đồ vẽ từ máu
mồ hôi
và
muối
hóa thành ngọn hải đăng
cho ngàn giấc mơ tha phương lập nghiệp
cho tiếng sóng du dương đánh thức câu hò bả trạo(1)
cho những ngày
biển rơi mất yêu thương
Những tấm bản đồ họ cất lại quê hương
khoác vai nhau bước vào lòng biển
để trở về
cười giòn tan như mẻ lưới mùa xuân…
--------
1. Hò bả trạo: một hình thức nghi lễ diễn xướng dân gian gắn với tục thờ cúng cá Ông của ngư dân vùng duyên hải miền Trung.
VNQD