Tiếng gà gáy vía chợ âm phủ(1)
Dập dềnh sóng đêm vẫy ngọn núi xa
trăng trôi bạc phận người
thuyền về cửa biển
chợ âm phủ neo khuya rì rầm
Ăm ắp những khoang thuyền rựng sáng
chong đèn chiếu mạn soi đêm
nhấp nhô nón lá
mồ hôi trĩu nặng nhọc nhằn
gió nồm phả về từ đáy biển
hun hút niềm mong bình yên
Ngư phủ mắt sâu đo đếm nổi chìm
trong nhịp chợ âm thầm
con thuyền như trái tim làng đập
vươn khơi giấc mơ cá đầy
Từng mẻ chài giăng
cá quẫy qua bàn tay số phận
vía chợ ẩn trong ngọn đèn ai thắp
ánh sáng thì thầm
dẫn lối con thuyền vào sớm mai
Cảng cá hứa hẹn điều gì
câu hỏi lặn sâu trong ý nghĩ
ngư phủ lắng lo toan từ nước mặn
giếng làng uống mạch biển xa
cần lao đọng trong sương sớm
Làng chài trau chuốt tiếng gà
mỗi ban mai gáy vía.
--------
1. Chợ cá đêm, người dân gọi là chợ âm phủ, nằm dưới chân núi Tuý Vân, thành phố Huế.
Ngọn hải đăng Thuận An
Biển không ngủ
chỉ gối đầu lên sóng
lặng lẽ nghe ánh sáng nhẹ rơi trên những đợt nước dập dềnh
ngọn hải đăng như con mắt của ngày và đêm
soi hướng thuyền qua thăm thẳm sương mù
Bão táp đã trở nên quen thuộc
ánh sáng vẫn rọi đường cho tàu vượt trùng khơi
nghiêng mình qua sóng cả
bóng ngọn đèn lặng lẽ soi về bến cũ
như một nốt nhạc dài
giữ hơi thở làng chài suốt tháng năm
Tàu vươn khơi
vẽ đường cong như cánh chim bạt gió
nối giấc mơ làng chài với vầng trăng lặng lẽ phía chân trời
Gió thổi
qua những dải cát dài như đời người im lặng
qua ngọn cau cong như tấm lưng trầm
qua bàn tay người đàn bà phơi lưới
lời ru mặn mòi
chài lưới róc rách chuyện sinh nhai
Con thuyền về
tôm cá reo vui
mùi rong gợi niềm thân mật
và hơi thở người đàn ông dầm sương
Ngọn hải đăng như cánh tay không mỏi
đỡ lấy từng chiếc bóng âm thầm
trên mạn tàu ướt sương
có ánh mắt nhìn lên ngọn đèn đỏ lửa
như đón một câu kinh
bay chậm vào ngực biển
Một quê hương không mất dấu quay về
một mái nhà luôn có người đợi sóng yên...
VNQD