VNQĐ giới thiệu: Thơ Chiêu Anh Nguyễn

Thứ Tư, 22/07/2015 06:05
chgieuxuan CHIÊU ANH NGUYỄN
 Tên thật Nguyễn Chiêu Anh Phượng
Sinh năm 1978
Hiện đang sinh sống và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh
Có nhiều thơ in trên các báo trung ương và địa phương.
Đã xuất bản tập thơ C.A.N, Nxb Hội Nhà văn 2010
 

Duy nhất
 
Anh không sinh ra để an ủi
không sinh ra để nhẫn nại
để làm chỗ tựa
vai êm ái
 
Anh là điều bất trắc
là chông gai
là bí mật
cất giữ
lảng tránh
 
Anh
là điều
duy nhất
thượng đế
đặt sai trong cuộc đời
này.
 
hinh nen canh dong hoa full hd 10


Em trầm
 
Hãy in màu thời gian lên vân gỗ
lên chỗ em ngồi buổi sáng nắng hanh
lên gọng kính trầm
lên bàn tay mơn man thơ trẻ
 
In màu áo em
lên giàn hoa một thời hồng cả khúc sông quen
màu thời gian trễ hẹn rồi em
ta có đợi nhau lúc tan mơ
sương còn vin trên ngọn hoa thanh tao
không thật
màu thời gian in những buổi trưa về nắng gắt
quay lưng như em quay lưng
 
Ta có hẹn nhau tưởng độ trăm năm
mà mắt sầu
nắng lạnh
 
Ta đợi nơi chiếc ghế quen ngồi
dòng sông hẹp lơ mơ cuối mùa hư hỏng
 
Ta nhìn em trong vọng âm
trong khát biển thăng trầm
về thôi...
em
 
Nắng chạm thềm
tay chạm tóc chảy ngoan hiền trên chiếc cổ thon ảo vọng
về thôi ..
ngày dài hơn dấu chấm câu
ậm ừ
cuối con phố nhỏ
chia tay chiều
màu thời gian nối
tay dài hơn khói
nắng hoen môi
buồn rã ngọn sầu khẽ vươn vào tối.
 

y nghia mot so loai hoa dung trong dam cuoi 6

Ý không

 
       Ý không mà chiều lại say
Men cà phê ướp lắt lay nỗi buồn
       Ý không đáp cánh chuồn chuồn
Quán cà phê nhỏ phố tuôn mưa mờ
       Bao giờ đến tận bây giờ
Góc thành xiêu đổ còn trơ gan sầu
       Ý không mà có mới đau
Mùi trầm lung lạc nhấp sầu vào đêm
       Ý không mà dại mới phiền
Thắp trong lòng phố một miền ẩn ngôn
       Mùa bông trắng rụng phía thôn
Hương loang bại hoại ngát hồn phù sinh
       Mùa bông rụng đỏ sân đình
Ngô đồng uốn mấy cũng khinh liễu đào
       Ý không vô lượng kiếp nào
Sảy chân úp mặt tan vào điêu linh
       Ý không thả mé thuyền tình
Giăng năm bảy lưới mắt tình ý không
       Lỡ tay bể chén ngọc hồng
Sa chân xuống chốn long đong nhường này
       Ý không thả bóng lên mây
Dang tay phủi hết kiếp này
       Ý không!
 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)