Chùm thơ của tác giả Nguyễn Ngọc Phú

Thứ Bảy, 18/10/2014 00:00

NGUYỄN NGỌC PHÚ

Những con cá

Những con cá vừa bơi vừa tìm cách nuốt bóng

Đôi mắt cá lồi ra, lớp vảy cá mọc sừng

Chúng bơi qua hải lưu đen tìm về miền nước ấm

Giông bão bắt đầu từ đáy biển nổi lên

Những con cá lượn đường bay theo nhịp điệu đêm

Chúng giấu mình dưới những lớp san hô (hay hài cốt của người?)

Chúng ẩn mình trong những khoang tàu đắm

Trong rong rêu hút ẩm khí trời

Những con cá phơi khô mỏng như chiếc lá ép

Gân lá in hình hóa thạch những bộ xương

Cái đuôi cá cong lên, con mắt còn đỏ mọng

Những con cá khóc ròng nhớ lớp sóng đại dương

Trong vại chượp mắm phơi ngấu những linh hồn cá

Chảy rân rân trong da thịt con người

Máu ta nóng hay là biển mặn

Những con cá vừa bơi

Những con cá vừa bơi

Những con cá vừa bơi…

Tự vấn

Những con suối đánh thức ngọn đồi

Bầy thú hoang săn mồi men theo con - đường - trăng len lỏi

Mắt thú hay mắt đèn?

Con nhím xù lông tự bắn vào mình

Nhịp điệu rắn bắt đầu từ lột xác

Đường bay của bầy ong từ hoa dại đến mật ngọt

Viên đạn bắn ra từ mắt đèn chiếu dọi

Trên cát hoa xương rồng

Tự băng bó vết thương.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)