TRƯƠNG NAM CHI
Ơn mẹ
Kính dâng hương hồn mẹ Thứ
Một nén hương thắp cho chồng
những nén hương khóc thương chín người con
một bát cơm mẹ đơm cho chồng
những bát cơm thầm gọi chín người con
Người mẹ Quảng Nam!
anh dũng hiên ngang kiên gan bền chí
quang gánh trên vai dặm dài thiên lí
Tổ quốc bão giông lòng người nổi sóng
tiễn chồng con lên đường theo tiếng gọi quê hương
Người mẹ Việt Nam!
dòng nước mắt khô khóc con cạn đêm
chín tháng cưu mang chín lần nấc nghẹn
mâm cơm khói quện mắt cay
linh hồn chồng con hòa cát bụi mưa bay
Mẹ Quảng Nam ơi, mẹ Việt Nam ơi!
chiến tranh đi qua nỗi đau còn đó
vết xước đêm đêm cào xé tim người
Mẹ Quảng Nam ơi, mẹ Việt Nam ơi!
núi Cấm mây giăng mờ trên tóc mẹ
ánh mắt bao dung tỏa sáng đất trời
Con về nơi đây cúi đầu bên mẹ
người mẹ Quảng Nam!
người mẹ Việt Nam!

Anh kể em nghe
Anh kể em nghe trận đánh năm xưa
nơi cánh rừng bừng sắc xuân biêng biếc
hương trời đất quện lòng người da diết
khải hoàn ca hát khúc quân hành
Anh kể em nghe nghiệt ngã chiến tranh
ánh mắt chứa nỗi buồn thương vời vợi
những bà mẹ ngày đêm chờ đợi
đón các anh về giữa lòng dân
Anh kể em nghe người chiến sĩ giải phóng quân
chân đất đầu trần đột nhập đồn bốt giặc
cô gái giao liên vòng eo tròn thon chắc
lúp xúp tránh bom tóc sóng sánh cung đường
Anh kể em nghe tình yêu nơi chiến trường
thánh thiện mong manh cánh lan rừng thanh khiết
tình yêu nảy mầm nơi chất khai quang hủy diệt
kẻ thù sao dập tắt lửa trái tim?
Anh kể em nghe chuyện đồng đội hi sinh
cuộc chia ly nụ cười tan nước mắt
chiến thắng khôn nguôi máu xương mất mát
tự hào chất chứa vạn niềm đau
Anh kể em nghe chẳng hết được đâu
Tổ quốc lâm nguy mặt đất đầy bom đạn
những người lính vai kề vai ra trận
một niềm tin đủ chiến thắng quân thù.