Thơ Trần Đăng Khoa

Chủ Nhật, 22/01/2012 05:15

Một nhành hoa tím biếc…

Thơ vui nịnh vợ

Những bông hoa rừng đẹp nhất

Cũng tàn theo gió, theo mưa

Riêng em, một nhành tím biếc

Cứ tươi xinh suốt bốn mùa


Hương sắc ngàn xuân tụ lại

Bừng trong da thịt em đây

Thảo nào mà Ngài Phỗng đá

Cũng còn rạo rực ngất ngây...


Và cả lão Khoa nghễnh ngãng

Lão xinh như bác... cóc già

Phen này khéo lão hóa... bướm

Rập rình bay lượn quanh hoa...

Tết 2012
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

Tại Củ Chi có một suất chiếu đặc biệt của bộ phim “Địa đạo- Mặt trời trong bóng tối” được gọi là suất chiếu tri ân.

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)