Chùm thơ của tác giả Khả Lôi Việt Vương

Thứ Năm, 21/09/2017 00:16
Lạ kì
 

Tại em quá lạ kì
Anh giấu mình không nổi
Nước trôi
Bèo không trôi
 
Anh giấu mình trên cây
Bung ra vài trái đỏ
Một bóng chim nho nhỏ
Dập cánh vờn quanh mây
 
Em đã là bóng cây
Che giấc kẻ ngủ ngày
Em đã là ma gọi
Trong suốt mùa mưa ngâu
 
Ta tìm ta trốn nhau
Ta vẽ vợi muôn màu
Ta buồn ta vẫn thở
Ta sầu ta nhớ nhau?
 
Chân trời xa vời vợi
Quen gió và quen mưa
Yêu cả chút nắng thừa
Mắt em qua kẽ lá
 
Nhớ em là tất cả
Trong ước thầm xa xôi
Đôi môi khi chợt gọi
Giật mình tôi nơi đâu
 
Đi khắp nẻo anh về
Gần em thêm kì lạ
Trùng dương và ánh nguyệt
Ngàn đời trông nhau thôi.

 
5

Vô định

  
Đêm trói ta vào nhau bằng hai đứa
Cởi ra cũng vậy thôi
Tháng ngày dàn mỏng nụ cười trôi
Ngồi bên bờ sông chưa nghĩ tới dòng xuôi hay ngược
Em lạnh lùng. Mưa
Anh chết đuối một phần đời
Một góc thừa ra cỏ dại mọc hoang ghìm vó ngựa
Heo may có mùa thu hé cửa
Kẻ thất tình còn có rượu mà say...
 
Đêm cực hình: Đêm không biết ngủ
Để mà mơ bên ngoài cõi thực
Sờ sẫm tháng ngày chân không chẳng có gì va chạm
Như là hết lồng ngực giăng tơ
Cho hơi thở bẫy từng đêm hoảng loạn
Cuối cuộc đời anh có còn yêu em?
Như anh chẳng biết em thừa ra một chút
Một chút thôi. Nhớ rồi vui cũng được
Để ru mình sống chỉ một lần thôi.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)