Thơ của Hồ Minh Tâm

Thứ Bảy, 25/10/2025 11:16

Em có buồn gì đâu

Bởi từ đất, trong đất, trên đất là cỏ
là trăm hoa vẫn cứ nở ngày thường
đừng buồn đất ơi

Bởi trong nước, dưới nước, trên nước là mây trời
là đất cội
xuôi ngược dòng trôi đi đến mãi không thôi
đừng buồn nước ơi

Ai gọi gió đâu
có ai gọi gió đâu
chỉ vì nước, vì đất, vì mây trời, vì em mà thổi
dang vòng tay ôm níu những xa rời

Ta là đất
từ đất
ta là nước
từ nước
ta là gió
từ trời
ta từ khơi xưa mà thành khôn thành dại
rồi đường qua lối lại
nỡ nào em không cười nói ban mai

Này em
ta có thể gọi em bằng tên khác
chờ em ở cuối con đường khác
ngắm em trong một màu trăng khác
nhưng mình hôn nhau vẫn nguyên nụ cỏ hoa

Này mít này măng này bờ quen khóm lạ
này núi này đồi này sông ngưng suối xiết
tiếng chuông thiêng từ ngàn xưa chưa bao giờ nguội
rung ban mai lòng ấm lại từ đầu
này anh
em có buồn gì đâu.


Một lần nhìn trộm rồi mơ

Langbiang nắng gần
hoa trắng, hoa vàng, hoa lảng vảng
hoa mặc áo lạnh
che chung một chiếc ô xanh

Nắng ở đây mỏng manh
như phấn son phớt hồng lên má
mưa nhiều hạt nhỏ
như bụi phấn học trò
hoa cải rau răm chơi trò chồng vợ ngày xưa...

Ở đây
mặt hồ quen mà lòng hồ thì lạ
đêm trăng rung rung giọt đàn ai thả
ướt ướt tiếng em thật thà

Ở đây
cọng lá thông kéo nắng thành sợi cước
và mắt em buông chiều
câu mấy con trăng

Ở đây
lạnh thanh thanh lạnh thì thầm
mắt đen treo cành phượng tím
nhớ em cả khi ở bên em...

Ở đây
có ngọn đồi vun cao lời cầu nguyện
mây trời ngân nga lời thánh ngữ
thập ác đời em mấy ngã tư...

Ở đây
có những câu thơ không chữ
có nàng thiếu nữ ngàn năm ngực trần
mây sáng mây trưa mây chiều làm yếm
một lần nhìn trộm
rồi mơ...


Nửa mùa thu

Còn nửa mùa thu năm nọ
mình rót vào nhau cạn đáy đêm khơi
kệ mùa chi thập thò ngoài cửa
mái ngói nhấp nhô
lợp nghĩ ngợi lên nhau

“Chúng ta đi qua nhau, lạc nhau lâu quá
chẳng biết từ đâu để em lại bắt đầu”
bông cải vườn người vàng đắng xa xôi
anh lững thững vấp dòng đời vội
như cuốn sách mồ côi
trọ những chuyến rách rời

Sống tử tế thế này thì chết đâu cũng thế thôi
sao ta trách mình sống thời cả nghĩ
ừ, thôi…
đừng làm khổ em thêm

Ngày rồi đêm
ý nghĩ như dao đâm rách miền trôi vội
cơn mưa đồng lạnh
gió đồng thanh quấn quýt một đêm lành

Bừng toả rồi ngúm đen
chẳng ai thể lưu mãi nụ cười
cái nhìn nghiêm thu mùa nọ
ban công nắng mới vắt ngang
bông hồng đỏ
bông hồng vàng
em trồng lời trò chuyện
sáng nay cắt vào thơm lọ miên man.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)