Thơ của Nguyễn Thị Kim Tuyến

Thứ Ba, 27/05/2025 08:54

Bình yên nơi tuyến đầu

Đâu cần đến những lời chúc mừng
đâu còn chỗ cho hoa cho những thứ riêng mình xa xỉ
đâu nhiều thời gian nghĩ
đâu kịp băn khoăn
anh đi về phía trập trùng
nơi mồ hôi chảy trôi màu khoai tím
giữa mùa xoài chín
hỏi nhau bao giờ người nông dân bớt lao đao

Bôn ba lòng người đo đếm nông sâu
bến lở sông bồi ngọt bùi đắng chát
em thấy mình chỉ là hạt cát
giữa điệp trùng anh muôn nẻo hi sinh

Có cần không anh một chút lặng thinh
bãi bờ lắng phù sa đau đáu
ngổn ngang nhọc nhằn bộn bề huyên náo
phía em ngồi đâu vẽ nổi mùa xuân

Này là bình yên, của em
chỉ cần khoảng trời xanh
chiếc lá buồn vui rơi đùa trên tóc
bình yên của anh nụ cười nước mắt
mừng reo mùa đầy
làng hoa nở giữa gian truân

Bình yên của em
chút phẳng lặng dòng sông
rặng trâm bầu nghiêng bóng
bình yên của anh là bên kia đầu sóng
áo cơm cho đồng bào thôi phải lênh đênh...

Có những lời ca và những cái tên
áo trắng áo xanh đẫm màu tự nguyện
bình yên nào, em ơi, nơi điểm đầu trận tuyến
có những người vừa mệt nhoài nằm xuống
lại mỉm cười theo đất nước đứng lên!

Bình yên nào, em ơi
còn nỗi niềm trăn trở xuyên đêm
được mất thắng thua dồn về nơi ngọn bút
lựa chọn của lòng dân đắn đo thúc giục
quên nỗi mình tóc bạc hóa mù sương

Ta nguyện chờ nhau đến cuối hành trình
cầm lấy bàn tay trải dài nhịp bước
cái chợp mắt vội vàng mưa thấm ướt
trong mơ màng lâng nhạc khúc bình yên

Xin được cùng anh chung một con đường…


Chạm ở cột mốc 232

Chìm ắp mùi cỏ nồng ngào ngạt
ngập gió lờ đờ sương
em muốn ôm từ ngả sau lưng
ai bảo Cả Xiêm mải tà dương mờ xa ngược nước(1)
thăm thẳm chân mây rong tràn đáy mắt
trời biên cương phết niềm diết da lên mặt
bỏ quên lời hẹn chờ đã bạc
buồn như nét tranh lơ đễnh
có người nhặt phơi vắt ngọn bạch đàn
tênh tênh tiếng gà gáy muộn
vừa rạng đã trông trưa

Cả Xiêm mùa này có còn mưa
sông nói gì sông trồi con nước
bóng nói gì bóng nghiêng dòng xiết
xám rạc màu đất
dát hững hờ lên vạt đồng đơn độc nỗi mênh mang

Cả Xiêm giờ này còn đợi ai sang
mà vẫn đứng giữa trời gác nắng
tiếng con gì liu chiu
khuấy nỗi nhớ nhà yên ắng
anh một mình
thầm lặng
hiên ngang

Cả Xiêm à
mình tựa chút hoàng hôn
mình yêu nhau được không
khe khẽ thôi bốn bề chìm vào lặng
lặng chìm vào sóng
sóng chìm vào lời
lời chìm vào làn hơi
làn hơi chìm vào bùn rơm ngai ngái
em ơi
nghĩ gì mà em khóc
có phải thấy mồ hôi chảy trên cột mốc
từng vệt long đong
hay bởi Cả Xiêm chìm trong cơn mưa chiều
buồn như anh không?

Người lại phía chân trời
người rời nơi bóng cây
gọi ngã ba sao dòng lại chia hai
phù sa có đổi màu
bông tràm có thơm đâu
rẽ tan lòng ngóng đợi
người ở đây mà điều chi vời vợi
thôi Cả Xiêm ơi
em không thể nào chịu nổi
đành chìm vào anh thôi…

--------
1
. Cả Xiêm: địa danh, cũng là tên một trạm kiểm soát biên phòng thuộc huyện Tân Hồng, tỉnh Đồng Tháp.


Sen trắng

Bảy mùa sen trắng chị ơi
em đơn côi nửa cõi người thênh thang
chị cười phía khói xênh xang
khói bay cay mắt dặm ngàn em đi

Từng khi, có chị, từng khi
mồ côi em hát câu gì khó nghe
từng che, mưa dột, từng che
áo chị phơi nắng sau hè gió bay

Từng lay bông lúa lắt lay
khom lưng chị mót, em rày đợi cơm
từng thơm gốc rạ cũng thơm
mồ hôi tóc chị mùi rơm trên đồng

Bầu cay ớt ngọt cũng từng
cánh cò đẫm nắng rưng rưng giữa mùa
về nhà đong tiếng gà trưa
đong bao nhiêu nỗi mà chưa thương mình

Chị cho em hết ngọt lành
chị đi có níu cho đành gì không
cầu tre từng gánh qua kinh
chị đi, em gập ghình mình em thôi

Chị ơi áo đã vá rồi
thương em cây cải về trời còn thương...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

Tại Củ Chi có một suất chiếu đặc biệt của bộ phim “Địa đạo- Mặt trời trong bóng tối” được gọi là suất chiếu tri ân.

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)