Trăng con
Tặng anh Hải, cho cháu Diễm Hà
Trăng tròn nhất là gương mặt con
ánh dịu quá làm cha không ngủ được
ngọn bằng lăng tiếng chim khuya trong suốt
Hà ơi!
Cây sấu nhà ta chắc trổ bông rồi
hoa vẫn trắng dù năm năm xa cách
con vẫn lớn theo bàn tay mẹ dắt
bàn tay gầy nhẹ như ánh trăng
Bàn tay gầy mang sức nặng năm năm
đặt nguyên thế giữa đời cha chìm nổi
rất thầm lặng và không hề thay đổi
Đã bao đêm cha nằm nghĩ miên man
con sẽ đậm và lành như quả sấu
sẽ dịu mát như trăng tròn mười sáu
khi lớn lên con không phải đào hầm
không phải giật mình nghe bom rung
tiếng sấu rụng bình yên trong giấc ngủ
Cha đã đổi năm năm cho một giấc mơ dài
bàn tay mẹ gầy năm năm vì một niềm tin có thật
khi lớn lên con sẽ hiểu vì sao
giữa lòng mẹ cha con là trăng tròn nhất.
Mùa đông năm ấy
Tặng anh Tư Xuân
Những khúc củi âm ỉ cháy dưới giường
phong phanh chiếc áo bở nước phèn
mùa đông đến đầu nguồn Vàm Cỏ
cây lạnh đêm dài lập cập sương
Tôi nhớ bạn đào vài bụi sắn
mắt dõi nhìn những tàn lửa vu vơ
chúng tôi lặng im nồi nước sôi trò chuyện
có ai về ngọn lửa chợt lay lay
Em ở xa khuất qua tầng cây
em có nhớ mùa đông năm ấy
gương mặt em chia giữa đói và lạnh
gương mặt em hòa mùi sắn chín trong tay
Tôi cứ muốn hát những bài hát khác
cứ muốn đi những con đường chưa gặp
nhưng lối mòn đêm Noel ta về bước ngang miệng rắn
và li rượu nặng nề quay đảo thực hư
Có lẽ không còn dịp nào như thế nữa
lời chân thành tôi thốt giữa cơn say
lời thổ lộ không em lời cầu nguyện
lúc bạn choàng vai tôi và tôi choàng vai cây.
Khi người lính ra đi
Tưởng nhớ anh Khương Thế Hưng
Anh đi như tiếng chuông chùa bặt
như vòng quay bỗng ngưng bờ xe nước
như sáo diều mùa thu chợt khuất
mây ngang chùa Thiên Ấn tiễn đưa anh
Nhập nhòa xa những trận đánh kinh hoàng
cơn gió bị thương ngất xỉu lưng chừng núi
đêm tập kích tiếng chuông chùa báo hiệu
vị sư già đêm ấy, giờ đâu?
Tất cả bỗng hóa thành mây trôi
tới lượt anh đám-mây-người-lính
trôi lang thang qua vùng xưa chiến trận
trôi bâng quơ trên dòng sông lơ đãng
nước sông lành như khúc nhạc Chàm Rông
Đời một người lính nhẹ như không
mây trắng lắm ngày anh rũ áo
ra chiến trường ai biết ngày trở lại
mây lưng trời muôn thuở cũng mây thôi
Em ngước nhìn anh phía mây trôi…
VNQD