Sách về nhà số 4

GIAI ĐIỆU MÙA ĐÔNG

Thứ Năm, 11/10/2018 10:50

Thương cảm biết bao trái tim chị Xuân Quỳnh những ngày đau trên giường bệnh. Trái tim máu thịt có thể ngừng đập, nhưng lại đau đáu mong ước: “Biết yêu anh cả khi chết đi rồi”, có nghĩa chấp nhận thể xác có thể cô đơn mất đi vĩnh viễn, nhưng tình yêu thì vẫn phải mãi mãi còn.

Và kỳ lạ thay, trái tim đầy nhân ái của chị đã không phải cô đơn ra đi. Buổi vĩnh biệt ấy, có cả trái tim anh Lưu Quang Vũ và đứa con thân yêu theo cùng. Sau 15 năm gắn bó đã tưởng phải dừng, thì họ lại tiếp tục đi bên nhau, vĩnh viễn đi bên nhau cùng tình yêu bất tử của mình.

 Tôi là đứa em nhỏ của anh Lưu Quang Vũ. Tôi được chứng kiến đời anh với bốn mối tình. Nhưng tình yêu của anh với chị Xuân Quỳnh, không phải mối tình đầu cũng không phải là rung động cuối, nhưng là tình yêu vĩ đại nhất của anh. Lưu Quang Vũ đã sống, đã “yêu em và tồn tại”, và cũng đã chết cùng tình yêu ấy. Nó bất tử cùng thơ ca của anh chị gửi lại cuộc đời này.

(Trích - "Biết yêu anh cả khi chết đi rồi - Ký sự chân dung nghệ sỹ của Châu La Việt)


 

clv


GIAI ĐIỆU MÙA ĐÔNG

Tác giả: Châu La Việt
Nhà xuất bản Văn học 2018

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)