Chùm thơ dự thi của tác giả Ngô Thị Thanh Vân

Thứ Sáu, 27/02/2015 10:35

NGÔ THỊ THANH VÂN

Còn ai không

 

Còn ai không

cho tôi chung đường với

cõi mênh mông che khuất nẻo về

yêu thương cũ xuôi theo dòng mải miết

lật bàn tay. Tay trắng bàn tay

 

Có ai không

tựa vai nhau ngồi khóc

nghe xa xưa văng vẳng nhịp kinh cầu

câu buông bỏ sao chừng như rất dễ

mà dùng dằng nửa tỉnh nửa mê

 

Có ai không

đưa tôi đi cùng nhé

phía chân mây đang khuyết một nâu sồng

khi mất hết cũng là khi được tất

cõi lòng tôi hòa lẫn cõi từ bi

 

Không có ai

thôi

tôi đi mình nhé

mắc trên vai những món nợ ân tình

vay rồi trả. Trả lại vay kiếp nữa

hết kiếp này xin đừng hẹn kiếp sau

 

Tôi buông áo

tôi rũ bàn chân mỏi

tin yêu xưa

xin gửi lại mây ngàn

vết thương đó âm thầm năm tháng cạn

vẫn nhói lòng

trong tràng hạt

lời kinh.

hoa cai

 

Buông tay

 

Khi em buông tay

ngôi sao đi khỏi bầu trời

anh tự do như vũ trụ

 

Ngày ba bữa không thấy mặt

đêm không nhau có dài bằng mười năm sớm tối

hay rượu mới nồng nàn mắt môi?

 

Đã nghĩ phải níu

phải kéo

phải giật cho được người quay lại

ôi! Cái xác không hồn

 

Vai nặng hơn

con ngày mỗi lớn

mẹ làm cha khi con chẳng mồ côi

liệu có đủ đầy hơn tháng ngày dối trá

dẫu sao, cũng phận đàn bà

 

Ai hát câu à ơi lý lơi

ầu ơ! Bong bóng phập phồng…

tiếng khóc đuổi theo như đinh đóng sâu vào tim óc

em còn biết làm gì?

 

Thôi buông nhau

ngày qua chát chao câu gừng cay muối mặn

thì sá gì hạnh phúc dưới gót giày anh cày nát tủi hờn

một mai có ngang qua vườn cũ

đừng chép môi thở dài

tiếc nuối

qua rồi phút giây đắm đuối

thời nông nổi dại khờ

 

Người đàn bà trong em đã bao lần gục ngã

bây giờ

mạnh mẽ

buông tay.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)