Chùm thơ của Phan Văn Chương

Thứ Tư, 06/07/2016 00:30
Bến quê
 
Áo tứ thân vạt nắng vạt mưa vạt giông vạt bão
à ơi ru hời
kẽo cà kẽo kẹt mọt nghiến mái nghèo
 
Áo tứ thân nồng sâu đồng phèn nước lợ
sụt sùi tháng tám
gàu sòng mẹ nghiêng cơn lũ
sấm chớp nhì nhằng
đường khâu mũi vá
kéo lùi cơn lốc xoáy tốc hiên buồn
 
Áo tứ thân chiều xiên nắng quái
lúa cong lưỡi hái
dầu dãi cọng rơm
lon ton con mót hạt đồng
 
Cánh áo trước gió trên mặt trống đồng
mẹ dâng cho tuổi dậy thì
con gái mang vào giảng đường
đường cong đất nước
dẫu đêm trăng không còn sân đình
dẫu bóng đa nhạt nhòa hoài niệm
dẫu giếng nước sứt hình gãy bóng
vẫn đủ
bồi lở lở bồi
đục trong trong đục
bến quê.


 boracay island real estate

Hành trình biển
 
 
Đàn rùa non loi ngoi ra khỏi vỏ trứng cát
xoãi chân xoãi vây tựa mái chèo
sóng dang rộng vòng tay lũ con về biển
 
Đường bơi rùa non theo nghĩa đồng bào
mẹ Âu Cơ gửi biển khơi
hơi đất
mùi cát
vị mặn mòi xanh mướt rong rêu
 
Lưng rùa hòn đảo tượng hình
con chuồn con giang con mực con sứa
quây quần làng đảo Lạc Long
 
Bao thế hệ nối nhau ra biển
dáng đi hình đất nước thuở hồng hoang
cơn đau sinh nở trong còn có mất
nấm mộ Tiên Rồng, Gạc Ma - Hoàng Sa
 
Đừng gọi người tan hồn cốt lòng biển
mộ gió
đừng gọi từng lớp sóng đỏ gồng mình
mộ gió
               
Truyền thuyết rùa - vàng - hoàn - kiếm
vươn khơi
đàn bà làng chài muôn đời chong mắt
thăm thẳm biển trời
phương ấy
chồng con.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)