Chùm thơ của tác giả Bùi Sim Sim

Thứ Tư, 19/09/2018 00:02
Những mảnh vỡ...
 
Một gương mặt không sớm không trưa
Một nụ cười không nắng, không mưa
Một cõi lòng không chiều, không tối
 
Ta đi - miền tâm tư lạc lối
 
Kí ức xanh lạc giữa chiều xanh
Con đê xanh lạc giữa phố xanh
Nỗi buồn màu gì không biết nữa
 
Sấu Hà Nội mùa này chua dịu quá
 
Thương bát canh xưa suông nhạt với gió Lào
Nỗi nhọc nhằn lấm láp cả chiêm bao
Mải thị thành quên còn quê quá khứ
 
Chợt giật mình. Tây Hồ trăng sáng quá
 
Phố vẫn đông, cây vẫn thản nhiên xanh
Một chút gì the thắt phía mong manh
Trước cao rộng đất trời, sau vòm lá
 
Ta lại lớn, sau mỗi lần đổ vỡ...

 
f

Thức ngộ

 
Nhiều khi
Sự ngọt ngào được chưng cất từ
Rất nhiều cay đắng
Nước mắt đẫm... hi vọng
Cái ác đồng lõa cùng lặng im
 
Nhiều khi
Chậm một bước lại là may mắn
Vòng nguyệt quế kết đầy gai
Lòng tốt thành ngớ ngẩn
 
Nhiều khi
Kiến dạy ta bình thản
An nhiên giữa vô thường.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)