Chùm thơ của tác giả Bùi Sim Sim

Thứ Tư, 19/09/2018 00:02
Những mảnh vỡ...
 
Một gương mặt không sớm không trưa
Một nụ cười không nắng, không mưa
Một cõi lòng không chiều, không tối
 
Ta đi - miền tâm tư lạc lối
 
Kí ức xanh lạc giữa chiều xanh
Con đê xanh lạc giữa phố xanh
Nỗi buồn màu gì không biết nữa
 
Sấu Hà Nội mùa này chua dịu quá
 
Thương bát canh xưa suông nhạt với gió Lào
Nỗi nhọc nhằn lấm láp cả chiêm bao
Mải thị thành quên còn quê quá khứ
 
Chợt giật mình. Tây Hồ trăng sáng quá
 
Phố vẫn đông, cây vẫn thản nhiên xanh
Một chút gì the thắt phía mong manh
Trước cao rộng đất trời, sau vòm lá
 
Ta lại lớn, sau mỗi lần đổ vỡ...

 
f

Thức ngộ

 
Nhiều khi
Sự ngọt ngào được chưng cất từ
Rất nhiều cay đắng
Nước mắt đẫm... hi vọng
Cái ác đồng lõa cùng lặng im
 
Nhiều khi
Chậm một bước lại là may mắn
Vòng nguyệt quế kết đầy gai
Lòng tốt thành ngớ ngẩn
 
Nhiều khi
Kiến dạy ta bình thản
An nhiên giữa vô thường.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)