Chùm thơ của tác giả Châu La Việt

Thứ Hai, 25/12/2017 15:16
Chùm táo

Táo vươn cành tuổi nhỏ
Ông trồng tự ngày xưa
Cháu tập đi quanh cửa
Theo bóng nắng đầu mùa
 
Mùa đông hoa táo nở
Gió rét ngọt môi se
Mùa xuân quả táo nhỏ
Tròn mắt đàn chim ri
 
Chùm chùm treo cao vút
Lơ lửng giữa trời xanh
Cháu đứng nhìn ngơ ngác
Ước mơ trĩu đầu cành
 
Quả chín chim ăn dở
Rụng đầy vại nước trong
Lá bay vào ô cửa
Ông cúi dọn quanh vườn
 
Ăn táo tuổi thơ mãi
Mà quả chín hãy còn
Táo ngọt đến rát lưỡi
Ăn xong lại thèm thuồng…
 
Mỗi mùa hoa táo nở
Mỗi mùa cháu với cao
Kiễng chân qua tuổi nhỏ
Ôi ông đã bạc đầu…
 
Cành táo chen cành táo
Chín ngọt chiều quê hương
Bóng ông vin cành trĩu
Cho cháu hái một chùm
 
Một chùm hạnh phúc nhỏ
Táo chín đầy hai vai
Đi suốt mùa táo nở
Cháu thầm gọi: ông ơi…


hoa tao 696x385

Tuổi trẻ Trường Sơn


Mày lên đường hôm trước
Tao ra đi hôm sau
Trường Sơn gánh cả nước
Hai đứa mình đuổi nhau
 
Những nơi mày đi qua
Sao không để dấu lại
Trong bàn chân chỉ lối
Tìm mãi mày không ra
 
Cái thằng bạn răng sún
Chúa hay ăn quả xanh
Ngày đi cô hàng xóm
Tíu tít gọi em anh
 
Mày ngượng, tủm tỉm cười
(Lại hở cái răng sún)
Mà nay trông rõ oai
Có phải vì mang súng?
 
Hôm đi mày nhớ không
Mừng mày nhưng tao ức
Vật nhau tao khoẻ hơn 
Mà nay mày đi trước
 
Thôi bây giờ như nhau
Đường Trường Sơn chung bước
Đường dài như mơ ước
Sao chẳng thấy mày đâu?
 
Hôm nay trời xanh quá
Mây bay và lá bay
Hôn khẽ vào đôi má
Càng cháy nỗi nhớ mày
 
Trên Trường Sơn mày nhỉ
Bao nhiêu đứa tìm nhau
Con đường của tuổi trẻ
Bom dội trước dội sau
 
Hành quân bước gấp gấp
Đâu cũng là bạn bè
Vùng dậy khỏi đất lấp 
Cùng cả nước ra đi…
 

hoa dong tien 1 17 12 2016

Em gái văn công
Kỉ niệm đội tuyển văn BT 13 - Mặt trận Lào
 
Níu áo anh giữa chặng hành quân
Là em đấy, lúc xa lại lúc gần
Đêm tối quá chỉ nhìn ra tiếng hát.
 
Anh chàng nào trong hàng ngũ xuýt xoa
Bấm tay nhau tiếng cười chuyền khúc khích
Anh không biết em đứng gần hay xa
Chỉ tiếng hát sà vào thân thiết
 
Giọng em thanh chắc là người em thanh
Ngân cao quá em có gầy không đấy?
Thương em nhiều qua bom rơi lửa cháy
Em gầy đi cho tiếng hát đầy hơn
 
Lại nhớ về những cô gái quê anh
Giọng quan họ sắc hơn đôi mắt
Câu hát trao duyên cho lúa chín nhành
Mới nghe ngân đã thấy mùa đầy hạt…
 
Rồi một bè trầm nổi dậy giữa hàng quân
Không nhận ra nhau chỉ thấy đầy tiếng hát
Một cánh rừng bay dậy gió rung ngân
Tiếng hát ùa ra từ trăm vòm ngực
 
Níu áo anh rồi lại để anh đi
Như câu quan họ níu áo người đưa mắt
Anh biết lắm còn nợ em khúc hát
Phải trả cho em bằng những chiến công!

 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)