Chùm thơ của tác giả Diệu Thoa

Thứ Hai, 10/08/2020 00:54

Tìm mộ cha

Chẳng còn nước mắt để lau
Chẳng còn đêm để thức đau nữa rồi
Đã từng sông cạn bể vơi
Niềm riêng còn mãi đất trời dở dang

Xa xôi cha nhớ xóm làng
Bao năm mòn mỏi họ hàng đợi trông
Con từng ao ước viển vông
Một lần ấm áp trong vòng tay cha

Gió trời càng ngóng càng xa
Bom cày đạn xé mà ra thế này
Hàng bia lạnh ngắt chiều nay
Cha ơi có dưới đất này không cha?

Rưng rưng tiếng cỏ tiếng hoa
Tỉ tê ngày tháng bên cha nghẹn ngào
Òa lên mắt gió xôn xao
Cha về nhận giọt máu đào đi cha!

Chập chờn bao giấc mơ qua
Mà con có được gặp cha bao giờ
Chênh vênh tiếng mẹ ầu ơ
Thiếu cha nào biết tuổi thơ là gì

Mẹ giờ mỗi một già đi
Như cây trước gió rầm rì lại đau
Tóc người mây khói xuống mau
Mắt khô mà giọt xót đau mãi đầy

Bụi không vướng mắt mà cay
Lệ thiêng tự dưới đất này trào ra
Sông Hồng bấy giọt phù sa
Máu xương nhào trộn mà ra hình hài

Sương mù rụng buốt đôi vai
Cõng thêm thương nhớ ngày mai trở về!

Trong ta chỉ có một em và chiều

Em mang chiều ấy đi và
Cơn mưa còn lạnh buốt ta đến giờ
Ta cầm nguyên vẹn giấc mơ
Giấc mơ chập chững trắng bờ hoa lau

Thôi đừng chạm giấc mơ đau
Cời lên vết xước trong nhau làm gì
Em từ buổi gió xoay đi
Hồn ta cứ thế rầm rì mưa ngâu

Em giờ xa tận đẩu đâu
Hoa xoan lã chã vườn sau mỏi mòn
Xa em từ buổi trăng non
Bao nhiêu mọc, lặn chưa tròn đến ta

Nhớ thương từ đấy mà ra
Bao ban mai nữa hồn ta vẫn chiều
Trong chiều có lá bùa yêu
Chẳng xa mà cứ mĩ miều như trăng

Con đường ta mãi sương giăng
Em ơi chọn nẻo đất bằng mà đi
Đất trời nào cũng thiên di
Bàn tay chẳng đủ ôm ghì cuộc chơi

Nhặt lên từ những rụng rơi
Mà nghe gió thốc phía bời bời ta!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)