Chùm thơ của tác giả Myo

Thứ Tư, 05/08/2020 00:21

Xòe tay ra

Có thêm một chút rét ngọt ngọt
Ăn thêm một quả chín chát chát
Em chạm Mù Cang Chải rồi đấy
Xoè tay ra
Xoè tay ra nào

Quả táo cuối mùa có hình quả pao
Quả pao má hồng bên trong có hạt
Cái hạt gieo mùa tốt
Cái hạt gieo hoa tươi

Cơn gió cưỡi trên lưng đàn ngựa xuống núi rồi
Có đàn hoa tím tím theo về trước cổng
Cổng nhà có chàng trai đang chờ
Cổng nhà nở đầy hoa bối rối

Sợi chỉ có đầu, cái năm có cuối
Cuối năm rồi em còn nhớ không?
Đầu năm bắt quả pao
Đầu năm cầm tay nhau

Xoè tay ra
Xoè tay ra nào
Cái trăng làm bạc nén
Cành lúa làm vàng mười
Xoè tay ra tù mủa(1) ơi
Anh dắt tay em cùng bước qua bậc cửa
Anh dắt tay em cùng bước về một nhà.

--------
1. Tiếng Mông nghĩa là “Em yêu”.


Ầm ơi(1)...

Cây đào tiên trước cửa sum suê
Ầm trồng chờ anh con về
Cây mận cơm trong vườn trĩu quả
Ầm hái đầy giỏ chờ em con sang
Ầm không quên chờ con
Cây lá cơm thơm trồng nơi chái bếp

Ầm ra trước sân dặn con chim yểng
Nhớ gọi to “anh về!”, “chị về!”
Con chim lắc đầu
“Chúng mày về, chúng mày về”
Ầm bật cười trách con chim ngốc
Thế mà chiều nay chúng con về
Con chim yểng gục đầu
Không khóc
Không gọi
Không thưa
Chỉ có tiếng mùa đông vỡ vụn ở mái nhà
Mưa ném tuổi thơ con rào rào trên hiên cọ

Cây đào tiên lá bản không khóc
Cây mận cơm lá đắng không buồn
Bụi lá thơm ráp mặt không lo
Con chim yểng chết
Nó như nhắc phải đeo tang cho gốc cây kẻo cái cây chột mất
Cái hoa chùm quả rụng rời
Kẻo mùa sang không biết ngọt bùi
Nó dặn anh em con đừng khóc

Ầm sống như mẹ hoa
Ầm già như mẹ lúa
Ầm đi như cách Bụt về giữ vía
Khói về trời, người về đất
Ầm về trong khói bếp chiều nay...
--------

1. Tiếng Tày nghĩa là “Mẹ ơi”.

Trở trời

Giấc mơ đầy nhựa cây
Ta trĩu xuống
Dính chặt lấy trái đất
Cứ phải nhìn mặt trời bằng đôi mắt nhắm lại
Đỏ loè

Có giấc mơ bằng sợi tre
Gió giặt đi giũ lại
Phẳng lì
Những họa tiết lập thể
Rì rào sau ý nghĩ
Những ý nghĩ lập phương
Mệt nhoài

Có giấc mơ hình cánh diều
Nhẹ tênh
Những cánh đồng xanh đang trỗ gió
Những rặng cây buồn ngủ
Gió thốc giật mình
Ngơ ngác sợ bão giông
Và em
Cứ cố níu bình minh
Cho tiếng sáo rụng vào chiều
Rỗng tuếch!

Có giấc mơ hình người đàn bà xa lạ
Cưỡi ngựa đi qua
Con ngựa gõ móng ba lần
Anh nói hai từ tạm biệt
Chiếc nhẫn bốc cháy
Những giọt vàng tan chảy
Ướt nóng
Và mặn chát

Giấc mơ như nhựa cây
Dính vào thời tiết
Ước gì em tỉnh giấc
Đừng trĩu xuống tận ngày mai...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)