Chùm thơ của tác giả Huỳnh Minh Tâm

Chủ Nhật, 10/06/2018 00:14
Đà Lạt
 
Tôi nhớ những con đường
dốc rồi dốc thông rồi thông
mưa xuống lòng tôi lòng em
ướt hoa vàng ướt tóc nâu
 
Tôi nhớ Hồ Than Thở
đường Quang Trung, Hồ Xuân Hương
cà phê em ngồi dáng mềm
sương chiều hương bay lặng tiếng chim
 
Tôi đứng Cam Ly nước về đâu
đời trần tục xuôi dòng sâu
nắng chỉ hương nắng bụi
trời là trời thanh thiên
 
Cuối phố là đầu dốc
cuối dốc là trăng thâu
quá khứ tôi về Linh Phước
tương lai tôi về dã quỳ
 
Hiện tại tôi ở đâu
đố ai mà biết được
Linh Sơn hay Thiên Vương Cố Sát
Mimosa hay Bồ Công Anh
 
Tôi yêu bắp cải và dưa chuột
bầy ngựa vằn, bãi cỏ xanh
tôi nhớ súp lơ bàn tay em
tôi ngủ ngoài hiên sương đầy thềm
 
Nếu một mai bầy chữ chết
đưa tang dường quanh quất cũng vui
hai mộ đồi thông
sương trắng phủ
áo em vàng hoa tận chân mây.

 
thanh pho da lat


Tiếng chim cu trong thành phố
 
Một góc phố nhỏ
buổi trưa
tiếng chim cu gù
 
Những giấc mộng căng tròn khát khao dục tính
quán cà phê trận cờ độ kinh người
trò đánh trận giả trên internet sắp đến hồi kết
những đứa trẻ gục mặt trên bàn
 
Tiếng chim cu vẫn gõ vào mặt trống
của hư không đều đặn
như thả vào những mái nhà bụi bám
từng cơn mưa dịu dàng
 
Lâu lâu vù qua ngõ nhà hoa giấy đỏ
một tiếng xe máy
một tiếng thét của giấc mơ nhà trọ
tiếng gõ trên mặt bàn đá và đá
tức tưởi
tiếng cánh quạt bị gãy
tiếng nước vỡ ống
tiếng đứa trẻ còn mớ ngủ phải đến trường
 
Tiếng chim cu vẫn gõ vào mặt trống
của hư không đều đặn
chợt bầu trời mây xám vần vũ
sắp giông
 
Đường phố toang hoác
người đông như hội
tiếng chim cu nhỏ dần
vài chiếc lá rơi xuống vai người.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)