Chùm thơ của tác giả Lê Thanh My

Thứ Năm, 14/06/2018 00:23
Phía trăng lên
 
Chỉ trăng và em
khiến anh ngồi đợi
nhìn phía nào cũng mênh mông vời vợi
đỉnh núi và anh say với nỗi buồn
 
Những nụ hoa ti gôn
đêm nay làm anh khắc khoải
sao cứ trườn trên đá
sao cứ hồng như môi
sao cứ lặng chìm vào anh ánh mắt trong
sao cứ thổi vào anh cơn gió lạ
 
Em ạ
lòng anh nôn nao quá
chút tà huy sót lại
anh không biết mình có nên níu kéo
 
Chúng ta chờ điều gì, em nhỉ?
phía trăng lên ngọn khói rất mong manh…
 

1 (10)

Bên góc nhà thờ Cửa Bắc
 
Chỉ một màu vàng bất động
góc ngã tư
anh lặng yên chờ môi em bốc khói
giọt cà phê nhỏ xuống ngại ngần
 
Tháng mười hai
những tia nắng chồn chân
em ngước nhìn chi khi ngày đang cúi xuống?
ý nghĩ vòng vo bên ngọn đèn
 
Góc ngã tư
tiếng chân người vội vã đan xen
vừa bỏ quên, cái nhìn đã trôi đi thăm thẳm
con đường này dường như không ai lạ lẫm…
 
Vẫn là màu vàng bất động và em
phần người mông lung trong anh phác họa vào đêm tối
một niềm tin cứu rỗi
một say đắm u buồn.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)