Chùm thơ của tác giả Nguyễn Giúp

Thứ Ba, 30/03/2021 16:47

Gió thung lũng

Vài đốm lửa mong manh chực tắt
đêm thấp xuống cùng sương
gió núi thiên di vực đèo
em nhắc lời thác đổ
họng núi trong ta như vừa kịp nuốt một chùm sao
cơn khát vẫn hoang vu trên nóc nhà gươl (1) ngậm rét
lòng ta sớm mai từng đám
mây ngang đầu
rồi gió thung lũng sẽ dẫn cơn mưa đi hoang
lê thê đường vào làng
vẹt nhão dấu chân người và gia súc
chúng ta mãi thiết tha

Gió mưa ngoài kia rối như mảnh lưới rách
em ngồi xuống đây
anh chải lại tóc
và chúng ta đã không nhìn thấy phía bên kia ngọn đồi những gì
chỉ tí tách củi lửa thời gian
thi thoảng lóe lên một vài nỗi buồn trong mỗi chúng ta
và anh
đã không vội vàng
hôn em
u u… những gió va đập

Đêm đuổi theo bóng người đàn bà lướt thướt
ven suối dập dềnh vài đốm
mặn ngày dài
nhạt ngày ngắn
hun khói cho mai sau
tí tách… âm ỉ mà khẽ khàng mà lặng lẽ
lửa khởi đầu hình hài của những đứa trẻ
và mầm cây nứt đất nhú xanh

Sớm mai thức dậy
chúng ta đứng lên và bước tới
nhặt hết những cơn gió thung lũng vừa rụng đêm qua.
--------

1. Ngôi nhà quan trọng, linh thiêng, nơi trú ngụ của thần linh và mang tính biểu trưng
cho văn hoá, lối sống, tập quán của người Cơ Tu ở Quảng Nam.

Trùng trùng mắt núi

Ngọc Linh - ta gọi em đến khản trầm đá núi
kik - kik - kik… koo - ooo (1)
phía rừng thưa tiếng tu hú kêu ran
hương quế sa mù thơm lên từng sự thở
Nước Oa (2) - ta đợi em
nhớ thằng bạn nghèo ngồi xỉa răng bên sông Tranh
dõi theo bóng cây dó bầu tuột trôi giấc mơ trầm ngải

Mùa khô lá rừng rụng đầy
thời gian cứ rơi đều lên thảm mục
và ta tuổi tác mỗi dày thêm
em nói một ngày chúng ta đi qua thanh xuân
sau lưng trùng trùng mắt núi
mờ lối mây che
sương giăng khuya phủ
tiếng già làng Trà Kót
khấn cầu mưa
đứng bóng

Bập bu… bập bu…
trống chiêng và những đôi mắt người Cor hun hút
hồ như
mặt nước đại ngàn xanh chơi vơi


Trà My - ta gọi em là một đóa hoa khát khao
cho vàng thơm cả buổi chiều ngồi bên sông nghe gió hát
cho môi ngoan lần con gái
cho hoang vu giữa bốn bề
rồi chót vót rẻo cao viên phấn cũng qua dòng
lại qua dòng
lặng lẽ mà tráng ca ngày chúng ta đi gieo hạt
thông thốc bóng người đàn bà gùi nắng
và vòng khuyên tai lắc lư
từng nhịp từng nhịp
nhẫn nại chân trần.

--------
1. Mô phỏng tiếng chim tu hú.
2. Một căn cứ cách mạng ở Trà My, Quảng Nam.


Mùa đông

Đêm qua mùa thu vừa rụng
ngón tay ngủ mê sau lần cài khuy
ngực nõn đỉnh đêm
tiếng mưa tan vào gối chăn
mùa đông

Buồn gì tàn thu
buồn gì bão lũ
ngôi nhà giờ đây em cả niềm vui rét mướt
em cả yếm nâu ngực trầm
đường lên non cao rơm rạ này thôi
đường xuống bể sâu hoa cỏ này thôi
ngai ngái tựa vào thềm xưa
trổ vàng

Chiều nhùng nhằng khói bếp mệ kéo giấc mơ về trời
khuôn mặt người ngược dốc
đầm đìa
cá rô quẫy bóng
những hạt mưa lõa thể
nghiêng gầy

và buốt
dần vào da thịt anh
và nắng
bắt đầu hiếm hoi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)