Chùm thơ của tác giả Võ Sa Hà

Thứ Năm, 07/07/2016 00:34
Về Côn Sơn nhớ Ức Trai
 
Đạp lên mây ngàn năm
Gặp đá buồn rêu phủ
Vén màn sương vạn cổ
Thấy hồn tùng trầm tư
 
Hổ phách, phục linh(1) đâu
Giữa trập trùng mây rủ?
Bóng ai bên thạch bàn
Chìm sâu niềm thế sự?
 
Ở ẩn còn chưa thoát
Cực hiểm thay(2) lòng người
Án tru di ngày ấy
Khiến trăng vàng lệ rơi
 
Côn Sơn không giữ nổi
Bước chân lòng hiếu trung(3)
Hồn người về núi cũ
Sao Khuê thơm đỉnh rừng.

  
--------

1. Hình ảnh thơ Nguyễn Trãi trong bài Tùng.
2, 3. Thơ Nôm Nguyễn Trãi:
- Bui một lòng người cực hiểm thay
- Bui một tấc lòng trung mấy hiếu
 Đêm ngày cuồn cuộn nước triều đông.


con mua ay 
Cơn mưa ấy
 
 
Hình như mình
                trượt ngã
                                trước khi mưa
Hình như anh
                và em
                cùng ướt
Mưa chẳng thể
                già đi
                                hay trẻ được
Làn da rừng
                ngày ấy
                                vẫn xanh xao
 
Cảm nhận em
                qua đường viền
                                khuôn mặt
Nước đẫm ngời
                lạnh mát
                                thoáng tay run
Không gian nhòe
                trong tiếng
                                thời gian vỡ
Ửng màu trăng
                em sáng
                                tạnh mưa buồn.
 

 

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)