Thơ  Sáng tác

Chùm thơ của tác giả Tạ Anh Thư

Thứ Bảy, 24/11/2018 00:47
Mình có thể trao nhau điều gì
 
Mình có thể trao nhau điều gì
một đêm tháng Tư
trước khi cơn mưa rơi xuống
những thanh âm thành phố bốc hơi trên đường
như một lớp sương 
ồn ào huyên náo
đại lộ khoác áo phù hoa
đón những dòng người qua
 
Bàn tay anh hôm ấy
có vị của con tàu
em thấy lấp lánh những ngọn sóng
đằng sau đôi mắt nâu
nhìn em mà nhìn đi đâu
 
Không sao cả
em để những điều nghi ngại lại trên môi
rửa trôi nó bằng nụ hôn anh
dỗ dành linh cảm
 
Mình có thể trao nhau điều gì
em bỏ mặc những nghĩ suy
trôi vào một vũng nước bạc trên vỉa hè
khoác tay anh như thường lệ
 
Những ngọn sóng sẽ trở lại
những cơn mơ sẽ trở lại
những bất an
dịu dàng
ân cần
sẽ trở lại
mỗi lần là một ngày mai
khi nào ta còn là một hình hài
 
Mình có thể trao nhau điều gì
thôi hay là yêu nhau đi.
 
image020 1


Hãy vẫy chiếc khăn màu xanh khi em đến
 
Cho dù em đến từ đâu
xứ sở những gương mặt chen chúc nhau không còn nghe
                                                                 tiếng nói
hay từ một nơi tràn ánh mặt trời
chẳng bao giờ tắt lời chào hỏi
em hãy vẫy chiếc khăn màu xanh 
như một lời chào, cho riêng anh
 
Hãy mang cùng em chiếc khăn màu xanh
để gói hết bụi đường
gói hết những cánh rừng, cơn nắng và những hạt sương
anh ao ước làm sao được đi đến đó
dẫu bây giờ khi anh nằm dưới cỏ
nghe bước chân mưa rì rào
 
Hãy mang cùng chiếc khăn màu xanh những vì sao
đã thì thầm cùng em những đêm hò hẹn
những cung đường và bụi cây không tên
làm quà cho anh, khi em đến
 
Còn âm thanh đại bác vang rền
hay là màu hoả châu đêm đêm
em hãy để gió mang đi xa thêm
đến một nơi không còn ai nhớ
anh không muốn trong những cơn mơ
có thêm một người mẹ già nức nở
 
Hãy vẫy chiếc khăn màu xanh khi em đến
trước nấm mồ vô danh
như một lời chào, cho riêng anh.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)