Thơ của Bùi Thế Đức

Thứ Bảy, 18/02/2023 15:09

Nhớ mẹ chiều đông

Chiều cuối năm con về thăm mẹ
Đi giữa nghĩa trang toả ngát hương trầm
Trời âm u, sương lạnh mù giăng
Nhớ dáng mẹ, bảy đông dài cách biệt

Nơi mẹ nằm hướng về quê ngoại
Từng ấp iu những mộng ước ngọt lành
Thuở hồn nhiên một thời thiếu nữ
Bao êm đềm e ấp tấm lòng xanh

Thế rồi mẹ về làm dâu đất khách
Bốn lần đẻ, bốn lần “sa” đắng đót
Có sinh mà không dưỡng, mẹ ơi
Bao đớn đau mang nặng phía con người

Mẹ giữ trọn phận dâu hiền vợ đảm
Có lẽ trời thương nên níu mẹ với đời
Cho con đến… rồi em con nữa
Gian khó tảo tần, ủ ấm những vành nôi

Rồi khôn lớn chúng con đi biền biệt
Mẹ đêm ngày vò võ ngóng trông
Dẫu không nói nhưng thẳm sâu con hiểu
Phúc đức cao dày mẹ dành tặng các con

Bảy năm chốn non bồng nước nhược
Mẹ vẫn theo chúng con đi giữa cuộc đời
Chiều cuối đông con lại về với mẹ
Giữa khói hương, con thấy mẹ đang cười.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)