Thơ của Hoàng Vũ Thuật

Thứ Tư, 15/02/2023 08:17

Qua những xa xôi

Đi rồi, qua những xa xôi
Những thành quách cổ, những ngôi đền vàng
Những phù hoa, những rỡ ràng
Những lênh đênh bể, những hoang hoải rừng

Đi rồi, nước mắt rưng rưng
Những gào thét nhớ trên từng nếp mây
Những ngọt ngào, những đắng cay
Những trống rỗng, những chật đầy vòng ôm

Bây giờ đời tới chiều hôm
Mưa dầm dai dẳng, gió nồm buốt tim
Tri âm lận đận kiếm tìm
Mãi như tăm cá lặng chìm cõi không

Biết còn ai vẫn chờ mong,
Nhà gianh, nón lá, nâu sồng lỡ duyên
Trở về gạn lấy niềm quên
Ao bèo nở tím như tên của mình

Trở về… tìm sót bình minh
Hân hoan cùng những lặng thinh thật lòng
Sớm mai khói mỏng bay vòng
Hương xưa đẫm những giọt đong, lụy tình…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)