Thơ của Hoàng Hiền

Thứ Năm, 15/06/2023 16:51

Hiên nhà nắng nhỏ

Mẹ ơi hiên nhà mình đầy nắng
Cái cối xay nằm ngủ yên bình
Con chó nhỏ gối đầu cây rơm nếp
Hương bưởi nép mình mấy tấm áo xinh

Ngày nắng hạ mẹ con mình tát nước
Lấp vết chân chim đất nẻ đồng xa
Dưa hấu ngọt trên vai gồng gánh
Chân sáo con theo mẹ về nhà

Mẹ có nhớ những đêm đi tát cá
Mẹ be bờ con mải múc ánh trăng
Hai chiếc bóng loang lên bùn óng ánh
Bước thấp bước cao gánh cá tròng trành

Mẹ đã vắng
Cổng nhà mình đứng khép
Chủ mới hỏi con rằng đến tìm ai
Con chẳng thể nói mình về nhà của mẹ
Ngôi nhà sau lưng nước mắt đường dài

Miền của mẹ trăng hắt về đồng cũ
Trắng bến sông nơi con đứng đợi cò
Phố người lạ giữa quê mình hối hả
Thương hiên nhà nắng nhỏ chênh vênh.

Bên kia sông vắng

Tôi gặp cây cầu ở bến sông
Tiếng gọi đò ngân trong miền xanh thẳm
Bên kia sông
Là bên bồi hay bên lở
Cây cầu không trả lời…

Bây giờ đang giêng hai - làng mình bên kia sông đấy
Hoa xoan nở âm ẩm hơi sương
Lặng lẽ
Lối nào vắng vẻ
Dẫn về vườn cải cúc
Rơm rạ hoai mục cam chịu đồng xa

Sương miền nào giăng sớm mùa qua
Cho những đứa trẻ lớn chưa kịp thơ dại
Rồng rắn lên mây có cây núc nác
Thầy thuốc vắng nhà, người cũ đi xa, người mới không ai tỏ mặt
Hình như
Bên kia sông không có bến đò…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)