Thơ của Nông Quang Khiêm

Thứ Hai, 17/04/2023 09:15
 

Dân tộc: Tày
Sinh năm 1984
Quê: Xuân Lai, Yên Bình, Yên Bái
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
Ủy viên BCH Hội Văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam
Hiện công tác tại Tạp chí Văn nghệ Yên Bái

Tác phẩm thơ đã xuất bản:
- Cánh diều tuổi thơ, Nxb Kim Đồng, 2012
- Giọt núi (thơ song ngữ Việt - Tày), Nxb Hội Nhà văn, 2018
- Cây cỏ và hoa (thơ song ngữ Việt - Tày), Nxb Hội Nhà văn, 2021

“Trong rừng cây sẽ có cây cao, cây thấp, cây to, cây bé, cây có hoa, cây không có hoa và có cả cỏ dại… Sự đa dạng, đa sắc đó đã tạo nên vẻ đẹp cho một rừng cây. Trong thơ ca cũng vậy, có người viết thế này, người viết thế kia, mỗi người một phong cách, mỗi bài hay một kiểu, bài không hay coi như cỏ dại trong rừng, đấy là đời sống của thơ”.

 
 
Ruộng bậc thang
Những lều nương chênh vênh
em bé Mông trĩu lưng lù cở(1)
những người đàn bà, đàn ông Mông khắc khổ
đập lúa như nốt trầm
 
Hạt thóc thủy chung
âm thầm cõng bao khắc nghiệt
một phần mẩy hai phần lép
người Mông nhọc nhằn vẽ bức họa ấm no
 
Có ai nghe lúa âm thầm bén rễ
có ai biết những con người nhỏ bé
đôi tay sần chai khuất phục núi đồi
 
ruộng bậc thang
bắc tới chân trời
rì rầm
kể chuyện biên cương.
 
--------
1. Gùi của người Mông.
 
Tiếng chim pò ơi
 
Pò ơi!
tiếng chim gọi mùa giáp hạt
chiến tranh, mất mùa, hạt gạo chia ba
ông bà xưa lên rừng đào củ mài, củ bấu…
 
Pò ơi!
tiếng chim vọng từ rừng sâu
như kêu thương, trách móc
nao nao lòng người
có ai còn lên rừng đào củ mài củ bấu nữa đâu
mà tiếng chim vẫn buồn quay quắt
 
Bản mình nay ấm no rồi
ông bà đã chín mươi
bưng bát cơm đầy
nghe tiếng chim gọi mùa giáp hạt đâu đây
rưng rưng ánh mắt
 
Tiếng chim vọng về từ xa lắc
gọi kí ức người già…
 
 
Cây cỏ và hoa
 
Rừng có cây cao cây thấp
cây thấp đua nhau thoát bóng cây cao
cây cao nhận ra mình cô độc
hiểu bão gió nắng mưa nên bình thản giữa trời
 
Sống dưới cây
thiếu nắng
thiếu mưa
bão nổi ở trên
đất động ở dưới
biết phận mình thấp bé như nhau
cỏ víu lấy cỏ
làm nên bất diệt mùa xanh
 
Cây sinh ra cây
cỏ sinh ra cỏ
dù là cây
dù là cỏ
hết một đời cũng dâng một lần hoa.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Chịu khó đọc, tự tin mình cũng có thể viết được như mọi người, nhưng lúc đó tôi chưa có ý thức trở thành người viết chuyên nghiệp, chỉ muốn kể lại những câu chuyện chiến tranh gian khổ ác liệt... (TRUNG SỸ)

Có khi là từ những mơ hồ

Có khi là từ những mơ hồ

Trong tiểu thuyết, nhân vật Nhà văn trẻ có một người vợ bỗng dưng mất tích, trước khi rời đi, cô tháo cái sim điện thoại bỏ vô bể cá, nên cuộc kiếm tìm trở nên vô vọng... (TRẦN NHÃ THỤY)