VNQĐ giới thiệu: Thơ Nguyễn Đăng Khoa

Chủ Nhật, 26/06/2016 00:50
NguyenDangKhoa
NGUYỄN ĐĂNG KHOA
 
Sinh năm1987 tại thành phố Hồ Chí Minh
Tác phẩm đã xuất bản:
- Con đường tự trôi, Nxb Văn học, 2015
- Một Lục Bát Tôi, Nxb Văn học, 2015







Đêm, anh vừa tan mất
 
Đêm mắc mưa ướt sũng
Em hãy lấy khăn lau cho trăng
Đắp thêm chăn cho thành phố
Thành phố rét hơn anh
Đêm mắc mưa ướt sũng
Trên đường về nhuộm mùi cúc trắng
Em nhớ tạt qua tiệm thuốc
Trong phòng anh, nỗi buồn nằm bệnh
Nỗi buồn sốt hơn anh
Đêm mắc mưa ướt sũng
Em ngồi chải tóc sao trời
Em nằm nghiêng sóng dội nửa trùng khơi
Trong căn phòng anh vừa tan mất.
 

Tôi gọi em bằng một mù sương
 
Đi ra phố, mới biết quên tên phố
Đành hỏi thăm cây sao rất già
Lối nào mình bữa ấy, sang nhau
Đi ra phố, đi theo vùng lá đổ
 
Đi ra phố, mới nhớ, không biết gọi
Cách phát âm về dĩ vãng ra sao
Đành mượn tiếng gió rơi, làm tiếng nói
 
Đi ra phố, đi theo vùng lá đổ
Mới nhớ mình vắng, như con đường
Em trôi qua mắt, như mây trắng
Tôi gọi em, bằng một mù sương.
 

Lạ lùng không

Em có thấy lạ lùng không?
Khi tôi bỏ rơi những công viên diêm dúa
Tôi hỏi thăm những cánh đồng địa chỉ của một loài hoa dại lẻ loi
Tôi chỉ muốn đến đó, ngồi nghe hoa kể về sự rực rỡ nhiệm màu
Em có thấy lạ lùng không?
Mùa xuân, những hàng cây cười bằng nụ cười tróc gốc
Mùa xuân, có những người ăn mày hiểu rõ về hạnh phúc
Mùa xuân đến trong bàn tay bé thơ xoa đầu con chó dữ
Mùa xuân, tôi đến tìm em
Chỉ gặp những con đường hốc hác
Em có thấy lạ lùng không?
Khi loài người sinh ra
Đều phải uống một liều thuốc Mất
Tôi đang mất dần tôi
Em đang mất dần em
Sao chúng ta không khóc?

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)