Chùm thơ của tác giả Đỗ Thành Đồng

Thứ Năm, 04/03/2021 02:18

Thức
Cho MMT

Những vệt sáng an thần
không thể đưa cơn mưa vào giấc
cơn mưa thức trắng cả trời
cơn mưa thả nhũn nhặn vào đất

Anh như eo hẹp miền Trung
dải cô đơn thật thà
hiền khô gió Lào
hứng mùa thu quá mù thành mưa
hứng quá mưa thành lụt

Mảnh đất miền Trung trong anh
áp thấp đi qua bão giông trở lại
nước xanh thành nước bạc
rừng già hóa rừng non

Đêm nay anh chỉ cầu mong
trái tim người thương đều nhịp thở
mùa lũ đi qua dội sạch bùn lầy
nhặt hết mảnh hạ huyền đổ vỡ

Đêm nay anh bất lực
với thơ bất lực
với nỗi thật thà đáng ghét
anh miền Trung giấc mơ ngày bỏ dở
đêm thức trắng cùng mưa.

 

Đêm miền Trung

Anh chẳng có gì
ngoài những câu thơ và ngôi nhà ảo

Đất nước đang kì lụt lũ
thơ nào hóa được thánh kinh
những bài thơ vô thần
không thể gõ chuông tụng niệm

Từng trận lụt mang hình ngạ quỷ
luân hồi trong cõi điêu linh

Anh ngước nhìn khắp trời mây phủ
đường xa tia chớp ngoằn ngoèo
đêm miền Trung nóc nhà nín thở
mười ngón tay vô hồn

Bàn phím bật khóc
bàn phím mây mưa
câu thơ lạy Chúa
câu thơ nam mô.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)