Chùm thơ của tác giả Vũ Tuấn Anh

Thứ Năm, 14/12/2017 00:11
Tháng mười
 
 
Hình như đang tháng mười
trên cánh đồng lúa chín
màu áo nâu bịn rịn
mẹ tôi ngày chưa xa
 
Muối trắng tấm lưng cha
nghiêng trời chiều kéo lúa
hương thơm mùi bếp lửa
em hát đầy đêm trăng
 
Đám trẻ con dung dăng
vương rơm thơm đầy ngõ
tiếng đàn trâu gặm cỏ
lạnh ngang thềm sương đêm
 
Đâu cuốn phim không tên
thao thức cùng tóc bạc
thương vóc mai mình hạc
mẹ cha về in khuya
 
Sông đang thở xa kia
cỏ đâu còn xanh bãi
người đi ừ đi mãi
riêng mình tôi tháng mười.

 
7


Chị tôi
 
 
       Nhớ xưa hai chị em mình
mải chơi rách áo sân đình gặp mưa
       giận lên mẹ đánh để chừa
thương em chị nói em chưa biết gì
 
       Em đau chị cố nằn nì
buông roi nước mắt đầm mi ba người
       đi qua bao chuyện khóc người
gói riêng một trận mưa rơi trưa hè
 
       Lớn lên chị kể em nghe
cha về… tấm giấy nghiêng đè hai vai
       lằn roi mẹ tím nguôi ngoai
tóc xanh rồi bạc đan cài đêm đêm
 
       Em mài sắt mãi cũng nên
sao riêng đời chẳng chịu đền chị tôi
       đã từng như đũa có đôi
thoáng thôi bóng xế đơn côi đêm về
 
       Giờ không áo rách nón mê
mẹ đi chị ở người quê duyên trời
       sân đình in bóng chị tôi
đêm đêm một chấm sao trời đêm đêm.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)