Khởi đầu cho mùa xuân
Khi chân ruộng vẫn ngập đầy
vô vọng những hạt mầm chưa kịp thức
chái nhà khua rỗng gió
tiếng thanh giường từng hồi kẽo kẹt
cha tôi nói: ngày mai…
Ngày mai
mẹ sẽ vục gầu tát nghiêng con nước đục phù sa
bắt đầu lại từ phía bờ này
nhẫn nại như bao đời nhẫn nại
cha ngửa mặt trông mây
lật sấp luống cày
gieo ấm từng vốc xuân
rét ngọt sao môi người mặn
Lũ lộc vừng rải đỏ trên đất
bầy sung viết tươi non lên trời
nhành mai trút nỗi khô cong
sâu trong thớ đất đen
bắt đầu trào ra
tiếng chim và lộc nõn
Mồng một
cha tôi vác cuốc ra ruộng
khơi mùa xuân ngủ vùi.
Bảy kí ức về hồ
Ngày khởi bảy tiếng chuông
loài chim bay từ bảy nghìn giấc mộng ao đầm quê xứ
mặt nước nổi lên chiếc sừng chạm bảy vạn câu kinh không chữ
mù sương bảy cõi
tăm cá mơ con suối trong ôm bóng cổ thụ thượng nguồn
đêm qua đớp trăng
Hồ không như sông, vừa yêu vừa hát, vừa trôi vừa quên
hồ không là biển, đập vỡ mình tái sinh từng khoảnh khắc
hồ chỉ có thể là hồ, kí ức là thứ duy nhất lưu giữ
hồ mang gương mặt mây, gương mặt cây, mặt trời, trăng sao
người muốn nhận rõ mình tìm hồ soi bóng
vậy nên hồ có muôn vàn gương mặt khác nhau
Khách phương xa ngồi lại bên này
bên kia tiếng chuông chậm rãi đi
sương tan hiển lộ mặt ngày
ven hồ bó rau, nải chuối mang kí ức bờ bãi phù sa
kí ức cánh đồng gửi vào ngó sen hương cốm
cốc trà thơm vỉa hè
kí ức nụ cười em ngọt
Tia nắng khởi sự vẽ chân dung đêm
chiếc lá viết câu chuyện mọc và xanh và vàng và rơi
kí ức nghìn năm lòng hồ lưu giữ
sớm ấy tiếng chuông khởi sự
trong tôi bảy kí ức về hồ.
VNQD