Thơ của Hương Giang

Thứ Ba, 30/01/2024 14:30
Hoàng hôn trên đình Chèm(1)
 
 
Khẽ làm ướt mặt trời
mây hay nỗi buồn mùa thu đang loang
 
Sắp sửa co lại
một dải hoàng hôn
những ngói trên đình Chèm
ngỡ dòng nước đêm
cách nhau một ý niệm
dứt lòng chia xa
 
Người làm vườn đẫm chiếc áo xanh
gánh tiếng ve từ sông Hồng trở về
nhưng nhức nỗi đau đầu tiên
 
Thơm hạt sương mềm
mây hồng lên tia sáng cuối
ta thấy ta im lặng
một mình thật lạ lẫm
một mình thật mênh mông
 
Sắp sửa co lại
mảnh trăng buông...
--------
1. Ngôi đình của làng Chèm (tên chữ là Thụy Phương), nay thuộc phường Thụy Phương, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội.
Âu cảng
 
Bắt đầu mơ hồ
đảo nhỏ chập chờn
những lỗ hổng mang rất nhiều tiếng sóng
đàn kiến tìm tổ giữa mênh mông
 
Lang thang mãi bên bờ biển rộng
cảng Âu hay Âu cảng
đêm mụ mị nằm trong thời gian sáng
biết người không tìm về
kỉ niệm mơ hoang
kỉ niệm bạch dương mơ màng
chẳng ai còn nhớ nữa
người ta nhớ về cuộc đấu súng cuối cùng
 
Cánh hải âu không vỗ nổi sóng
tiếng cười đói đòi lãng quên
trước bình minh
thềm đá chín
nghe điều gì cũng chỉ thấy gió
ta hiểu vì sao nỗi đau ôm dáng điệu tự do
 
Hình như không cần hiện diện
mỗi sao khuya giữ một niềm tha thiết
lặng lẽ lặn
lặng lẽ hồi sinh...
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)